“Lăng Trình Tiện!” Nhậm Nhiễm ruột gan nóng như lửa đốt, "Anh thật sự muốn hại ra mạng người mới chịu sao?""Gấp cái gì, bây giờ đi nè.
" Lăng Trình Tiện chẳng nôn nóng chút nào, còn rảnh rỗi nói Nhậm Nhiễm, "Cô làm bác sĩ mà sao nóng nảy vậy, lỡ cầm dao phẩu thuật cắt lộn chỗ thì sao?"Anh cũng biết tôi là bác sĩ, vậy mà còn muốn tôi thấy chết không cứu.
" Giọng nói Nhậm Nhiễm hơi lớn, gân xanh nơi thái dương đập thình thịch, tựa như một quả bong bóng chuẩn bị phát nổ.
Lăng Trình Tiện cười nhạo một tiếng: "Gọi cô một tiếng Bồ Tát sống được chưa, còn không phải nể mặt cô tôi mới cho anh ta lên xe đó.
"Nhậm Nhiễm xoay người đi ra tiệm ăn, Lăng Trình Tiện theo sát phía sau, đoạn đường phía trước cũng không cản trở cô nữa, hai chiếc xe hơi một trước một sau chạy nhanh lao về phía bệnh viện.
Không có Lăng Trình Tiện ở giữa làm khó dễ, xe rất nhanh đã đậu trước cổng bệnh viện.
Nhậm Nhiễm duỗi tay muốn mở cửa thì bị Lăng Trình Tiện kéo trở về: "Cô đi đâu?""Cứu người chứ làm gì.
""Không cần cô đi.
"Lúc hai người nói chuyện, Tư Nham đã xuống xe, Nhậm Nhiễm xuyên qua cửa kính bằng pha lê nhìn đến hai tài xế và Tư Nham nâng Hoắc Ngự Minh ra khỏi xe, sau đó đem anh ta đặt xuống đất rồi rời đi.
Nhậm Nhiễm còn chưa kịp phản ứng thì tài xế xe và Tư Nham đã trở lại, cả hai không nói lời nào đã lái xe nghênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hon-mat-ai/2501621/chuong-39.html