Nhậm Nhiễm cúi đầu cặm cụi ăn, dùng tốc độ nhanh nhất ăn hết mấy miếng cá Lăng Trình Tiện gắp cho cô: "Tôi no rồi, chúng ta về nhà đi.
"Lăng Trình Tiện duỗi tay ra, vừa mới chạm vào cằm Nhậm Nhiễm, đã bị cô hất văng tay.
Lăng Trình Tiện chậc một tiếng: "Nóng tính thật.
"Nhậm Nhiễm lặp lại một lần nữa, giọng nói cực kì kiên quyết: "Tôi muốn về nhà.
"Lăng Trình Tiện cười như không cười, không hề có ý muốn đứng dậy: "Tôi còn chưa có ăn xong mà, từ từ thôi.
"Anh cầm lấy đôi đũa, tay còn lại muốn duỗi ra lau đi nước mắt trên má của Nhậm Nhiễm, cô vô thức tránh đi.
"Tôi lau nước mắt cho cô.
""Tôi đâu có khóc.
""Vậy hả?" Lăng Trình Tiện nghiêng thân nhìn về phía hốc mắt đỏ bừng của Nhậm Nhiễm, đáy mắt một mãnh bình tĩnh không chút gợn sóng: "Không có thì tốt, để xem anh ta sau này còn có ý đồ xấu nào với cô hay không?""Anh ấy không có ý đồ xấu với tôi.
"Có hay không là do Lăng Trình Tiện nhận định, Nhậm Nhiễm có giải thích như thế nào thì cũng chẳng thể lọt tai y, hơn nữa mục đích của y cũng đã đạt được, không cần thiết phải tranh cãi với cô làm gì.
"Được rồi, vậy cô đợi tôi ăn xong rồi về, nãy giờ tôi có ăn được bao nhiêu đâu.
" Lăng Trình Tiện nói xong thì cầm đũa lên gắp đồ ăn, động tác rất chậm như đang cố tình kéo dài thời gian.
Nhậm Nhiễm rũ đầu không xem tivi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hon-mat-ai/2501598/chuong-49.html