Tống Duy kinh hãi vô cùng , dùng sức lắc lư bả vai , chỉ là bàn tay người đàn ông nắm rất chặt , cô giãy giụa mấy cái cũng không có kết quả gì . Trái tim đang nhảy loạn bùm bụp , bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy ra khỏi lồng ngực .
Phó Thời Thiêm cao hơn cô một đoạn , vì vậy tầm mắt của anh tự nhiên rơi vào cần cổ của cô . Một đoạn từ cổ áo tới ngực , đều là tuyết trắng vô ngần , đó là một loại hấp dẫn thuần khiết . Bàn tay Phó Thời Thiêm nắm cổ áo của cô càng thêm dùng sức . Tống Duy chỉ có thể nghiêng nửa người trên , cả người lui lại , " anh buông ra ! "
Cần cổ của cô tựa như thiên nga , mang theo đường cong đẹp đẽ . Khuôn ngực bởi vì kích động mà lên xuống phập phồng , còn đường vòng cung kia lại cao vút , lộ ra hoàn toàn trong mắt anh , hết sức rõ ràng . Phó Thời Thiêm ngay cả vết thương trên trán cũng quên mất .
Tống Duy giơ tay kéo cổ áo mình lên , giãy dụa thêm mấy lần , lúc này người đàn ông mới buông ra .
Cô liếc nhìn anh . Phó Thời Thiêm buông tay ra nâng lên , sờ sờ vết thương trên trán mình , " cô có biết , vết thương kia vì sao mà có không ? "
" bị người ta đánh . " Tống Duy vội vàng mặc lại quần áo , sửa sang áo lót bị xộc xệch . Chỉ có thể lấy quần áo che chắn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hon-mat-ai-ba-xa-vip/1735397/quyen-3-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.