Chương trước
Chương sau
Editor: Kingofbattle
Sau khi đi ra từ Tàng Thư Các, Phong Vân cũng không có trở về chỗ ở, mà bị Phong Vô Nguyệt xách đi tìm tộc trưởng để nhận lấy phần thưởng Tụ Linh trung kỳ.
Trước đây khi có Đoạt Mệnh Cổ, hắn đã sớm chướng mắt linh trùng trung phẩm, bởi vậy hắn cũng không có ý định nhận thưởng từ chỗ tộc trưởng.
Nhưng hiện tại bị Phong Vô Nguyệt lôi kéo, đúng là hắn không tìm ra lý do nào để cự tuyệt, nếu như mình ghét bỏ linh trùng trung phẩm, như vậy khẳng định sẽ khiến cho kẻ khác nghi ngờ.
Bởi vậy hắn cũng chỉ có thể bỏ chút thời gian ghé qua chỗ tộc trưởng.
Bình thường tộc trưởng đều ở Nghị Sự Các, đây là nơi xử lý công việc trong tộc.
Phong Vân không khỏi cảm thấy đau xót cho tộc trưởng, tuy rằng tộc trưởng nắm giữ quyền lớn, nhưng phải bỏ nhiều thời gian xử lý công việc trong tộc, toàn bộ thời gian tu luyện đều bị hoang phí.
Tuy rằng tộc trưởng có cảnh giới Cổ Sư nhị giai đỉnh phong, là người có thực lực mạnh nhất trong mười vị Cổ Sư nhị giai trong tộc.
Nếu không phải hắn bị phân tâm trên đường tu luyện, thì rất có khả năng trở thành Cổ Sư tam giai, Cổ Sư tam giai chính là người có chiến lực cao nhất trong Trùng cốc, số lượng rất thưa thớt, cho dù gom hết Phong gia trại cũng chỉ có một vị.
Khi Phong Vân bước vào Nghị Sự Các, lão tộc trưởng không dám tin, bèn hỏi lại.
Người luôn có ấn tượng cực kỳ sâu sắc đối với hạng nhất và hạng bét, mặc dù Phong Vân rất khiêm tốn ở trong tộc, nhưng lão tộc trưởng vẫn nhận ra hắn, trên mặt cũng lộ ra vẻ khó tin.

"Ngươi đã đột phá Tụ Linh trung kỳ? " Lão tộc trưởng không dám tin, lại hỏi một câu.
Rõ ràng là tư chất kém nhất, lại bỗng nhiên vọt tới đám người đứng đầu, đổi lại là người khác cũng phải kinh ngạc.
"Vãn bối gặp may thôi, vừa thử một lần liền đột phá, hơn nữa Vương đan sư rất hào phóng, bình thường sẽ ban thưởng không ít linh đan, vãn bối có thành tựu hiện giờ chỉ có thể xem là may mắn." Phong Vân khiêm tốn nói.
"Vận khí cũng là một phần của thực lực, không cần coi nhẹ bản thân, ngươi là gã thiên tài thứ mười đột phá Tụ Linh trung kỳ, theo quy định có thể chọn một con linh trùng trung phẩm, đến đây đi."
Tộc trưởng mỉm cười vẫy tay bảo Phong Vân tiến tới, sau đó thò tay vào Dục Trùng Túi lấy ra 5 con linh trùng đặt lên bàn.
Mỗi con linh trùng đều được bỏ vào một chiếc hộp thuỷ tinh trong suốt, phòng ngừa nó chạy ra ngoài.
"Quả nhiên vận khí của ngươi rất tốt, nơi này còn lại một con Hành Trùng trung phẩm, nếu ngươi tới chậm một bước thì không còn. Dựa vào thiên phú toàn thuộc tính của ngươi vừa khéo có thể sử dụng. ”
Nghe thấy vậy, tinh thần chán chường của hắn hơi chấn động, liền xốc lại tinh thần.
Hành trùng là linh trùng độc môn của Phong gia trại, dựa theo bí pháp độc môn của gia tộc bồi dưỡng mà thành, căn bản là ở bên ngoài không thể tìm ra.
Nếu là linh trùng độc môn, tự nhiên sẽ có chỗ độc đáo của riêng nó.
Hành Trùng sở hữu một loại năng lực nghịch thiên, khiến tất cả cổ sư đều ham muốn, khiến cho tất cả thế lực đều đỏ mắt.
Năng lực nghịch thiên của Hành Trùng, chính là có thể chiết xuất linh lực của Cổ sư.

Hành Trùng trung phẩm có thể chiết xuất ra linh lực trung phẩm, Hành Trùng thượng phẩm có thể chiết xuất ra linh lực thượng phẩm, Hành Trùng cực phẩm thì có thể chiết xuất ra linh lực cực phẩm.
Nhưng mà Hành Trùng cực phẩm chỉ xuất hiện trong truyền thuyết.
Trong phạm vi toàn bộ Trùng Cốc, cũng chỉ có Phong gia trại có biện pháp chiết xuất linh lực, phóng tầm mắt toàn bộ Nam Cương, cũng rất khó tìm ra thế lực nào có thể chiết xuất linh lực, bởi vậy có thể thấy được loại năng lực này rất hiếm thấy.
Vì vậy mà danh tiếng của Hành Trùng rất lớn, là tồn tại cực kỳ nổi danh trong Trùng Cốc, tất cả thế lực khắp nơi đều thèm nhỏ dãi.
Nghe đồn nếu gom đủ năm loại Hành Trùng, thì có thể luyện chế Cực Linh Hỗn Độn Cổ.
Cực Linh Hỗn Độn Cổ có thể chiết xuất linh lực ngũ hành thành hỗn độn chi lực trong truyền thuyết, hỗn độn chi lực là lực lượng bản nguyên của thế giới, vượt xa linh lực cực phẩm, cho dù là Thần cũng rất khó kiểm soát được nó.
Mặc dù toàn bộ gia tộc không có ai luyện thành, nhưng cổ phương này thực sự tồn tại, thuộc về bảo vật trấn tộc.
Nếu là linh trùng khác thì hắn có thể bỏ qua, nhưng mà Hành Trùng thì hắn không thể làm ngơ được nữa, phải đoạt được bất cứ giá nào.
Có Thần Đỉnh trong tay, nhất định hắn sẽ luyện thành Cực Linh Hỗn Độn Cổ.
Phong Vân tuyệt đối không nghĩ tới, tộc trưởng sẽ mang Hành Trùng độc môn ra làm phần thưởng, chuyện này trước kia chưa từng xảy ra, đây quả thực là niềm vui ngoài ý muốn.
Lúc này có sáu con linh trùng trên mặt bàn, Phong Vân trực tiếp bỏ qua 5 con linh trùng kia, ánh mắt của hắn đặt trên người con trùng màu đỏ rực, giống như một hoả diễm đang cháy, tuy là không có chân, nhưng mà vẻ ngoài của nó rất đáng yêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.