Sắc mặt Tiêu Diệp bỗng trắng bệch một mảng.
Trợ lý Vương dường như không nhận ra, miệng vẫn oang oang lải nhải một bên: "Cả hai công ty anh ấy đều phải quản lý, cả Nhạc Nhạc và Tiêu tổng ngài đều do ngài ấy chăm sóc. Tuy rằng ngày nào cũng có y tá đến chăm sóc, Tiêu phu nhân cũng tới giúp đỡ, nhưng rốt cuộc người gánh vác mọi thứ đều là ngài ấy. Triệu tổng cũng là người, không phải quái vật ba đầu sáu tay, ngài ấy tự chèn ép bản thân mình tới đường cùng rồi."
Tai Tiêu Diệp chăm chú nghe trợ lý Vương nói, đôi tay lại không ngừng run rẩy, lật từng trang từng trang bệnh án. Cảm mạo, sốt rét, nửa đêm bị đau dạ dày, viêm dạ dày cấp tính. Tờ giấy kê khai từng lọ thuốc một, thuốc ngủ càng giống như một người chuyên bầu bạn mỗi ngày với Triệu Hướng Hải. Tiêu Diệp càng xem, tâm càng trở lên lạnh lẽo.
Hắn thậm chí có thể tưởng tượng ra tình cảnh khi đó. Trong màn đêm tối tăm, Triệu Hướng Hải vẫn một thân một mình ở công ty vì chưa xử lý xong công việc, nhưng đau đớn dưới bụng lại khiến anh đau đến mặt mày trắng bệch, có lẽ anh sẽ cúi đầu cắn răng nhẫn lại, cũng có lẽ sẽ vội vàng lấy thuốc giảm đau ra uống trong thống khổ.
Mà lúc ấy, hắn còn đang yên lặng ngủ say trên giường bệnh, mặc kệ Triệu Hướng Hải một thân một mình chống đỡ hết thảy, chịu đựng mọi áp lực dày vò mà vẫn hồn nhiên không biết.
Nghĩ đến đây, hốc mắt của Tiêu Diệp bỗng nóng bừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hom-nay-bat-dau-nguoc-tra-nam/911944/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.