Tiêu Diệp đem đồ ăn tự mình làm ra phòng bếp.
Tuy rằng hắn tìm được một đầu bếp không tồi, nhưng do hắn thật sự không có thiên phú trong việc bếp núc, vậy nên dù đã học một thời gian nhưng hắn cũng chỉ học được một vài món đơn giản. Và không phải món nào cũng học đến hoàn hảo.
Tiêu Nhạc Nhạc ngồi ở trong lòng của Triệu Hướng Hải, thoả mãn dụi dụi lồng ngực rắn chắc của ba ba, lại nhìn Tiêu Diệp bưng từng đĩa đồ ăn lên trên bàn, khuôn mặt nhỏ của con bé lập tức ngưng trọng: "Hôm nay....là ba ba nấu cơm ạ?"
Tiêu Diệp đặt đồ ăn xuống bàn: "Ba ba con hôm nay mới ra viện, không thể để anh ấy mệt thêm được, vậy nên cha xuống bếp nấu cơm thay cho ba ba." Khuôn mặt của Nhạc Nhạc bỗng trắng bệch, không khách khí mà tỏ rõ vẻ thất vọng.
"Làm sao đấy?" Tiêu Diệp xụ mặt: "Khinh thường tay nghề của cha con sao?"
Tiêu Nhạc Nhạc ủ rũ cúi đầu, đột nhiên con bé lại liếc hắn một cái, nhỏ giọng nói: "Vậy thì cũng phải đến lúc cha giỏi như ba ba thì hãy nói."
Triệu Hướng Hải nghe cục cưng nhà mình phun tào xong, thiếu chút nữa không nhịn được mắt bật cười thành tiếng.
Tiêu Diệp ho khan một tiếng: "Tiêu Nhạc Nhạc, cha nói cho co biết. Từ nay về sau, cha sẽ giúp ba ba con chia sẻ việc nhà, cho nên đừng bày ra bộ mặt không vui nữa, về sau con sẽ thường xuyên phải nếm món ăn cha làm vậy nên con tập làm quen đi cục cưng."
Tiêu Nhạc Nhạc mím môi, ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hom-nay-bat-dau-nguoc-tra-nam/911928/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.