Tiêu Diệp tới cục cảnh sát, không lâu sau thì luật sau cũng tới, hai người cùng nhau đi vào bên trong.
Không khí trong cục cảnh sát vô cùng nghiêm nghị, Tiêu Diệp liếc mắt nhanh chóng tìm được người mình muốn tìm.
Hai anh em Lư Nghị Lư Sắt giống như hai tên chó chết cùng suy sụp ngồi ở trên ghế, biểu tình trên mặt vô cùng đặc sắc. Phó Chu Minh ngồi cạnh hai người bọn họ, đeo một cái khẩu trang với cái kính, ánh mắt liếc dọc liếc, mang theo cảnh giác nhìn mọi người xung quanh.
Cậu là người trong giới giải trí, trước mặt công chúng việc duy trì hình tượng là một điều hết sức quan trọng. Nếu gièm pha bò lên giường đàn ông bị truyền ra ngoài thì từ nay về sau cậu đừng nghĩ đến việc diễn với xuất nữa, về quê bán khoai cho lành.
Tiêu Diệp thấy ba con người ngu xuẩn này, trên môi gợi lên một nụ cười lạnh.
Luật sư tiến tới nói chuyện cùng với cảnh sát xử lý vụ án này một lúc hồi, cảnh sát rất nhanh chóng an bài cho bọn hắn một chiếc điện thoại bàn. Tiêu Diệp ngồi xuống trước mặt ba người, hai mắt chạm nhau, thần sắc trên mặt hắn càng lúc càng lạnh.
"Chuyện ngày hôm qua, tự mình nói ra đi." Tiêu Diệp đảo mắt nhìn ba người: "Đừng để tôi dùng biện pháp ép mấy người mở miệng."
Phó Chu Minh sợ hãi ngẩng đầu, nhìn Tiêu Diệp một cái rồi cúi đầu: "Tiêu tổng." Ngữ khí có chút yếu đuối, nghe qua cực kì đáng thương.
Trước kia Tiêu Diệp còn cảm thấy Phó Chu Minh khá thú vị, ít nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hom-nay-bat-dau-nguoc-tra-nam/911921/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.