Triệu Hướng Hải lạnh mặt nhìn Tiêu Diệp
"Không cần cậu cởi đồ giúp đâu." Anh trầm giọng nói: "Đem móng vuốt của cậu thu lại đi, tôi có thể tự cởi."
Nói xong anh xoay người qua chỗ khác, đặt tay lên mép quần từ từ kéo xuống. Khi vừa kéo xuống đầu gối, anh lại nhịn không được mà khom lưng xuống.
Nhưng chỉ một động tác nhỏ nhoi như vậy, mà sống lưng anh nhanh chóng truyền đến một trận đau đớn tê dại, đau đến mức mặt anh bỗng chốc trắng bệnh một mảng, giữa mày nhíu chặt lại.
Tiêu Diệp vẫn luôn nhìn chằm chằm Triệu Hướng Hải, đương nhiên cũng phát hiện ra sắc mặt anh có chút không đúng, hắn vỗi vàng chạy tới: "Đã nói anh đừng cậy mạnh rồi, anh đứng yên đấy, để em làm cho."
Triệu Hướng Hải hít lạnh một cái đứng thẳng eo, khuôn mặt thành thục anh tuấn cũng không nén nổi thần sắc thống khổ, trán nhỏ cũng đổ mồ hôi lạnh ròng ròng.
Tiêu Diệp đau lòng xoa xoa trán anh: " Anh yên tâm, em cũng không có cầm thú như vậy, sẽ không chịch anh ở đây đâu."
Triệu Hướng Hải híp mắt: "Cậu dám?"
"Đúng đúng đúng, em không dám em không dám." Tiêu Diệp cười khổ một tiếng, cúi đầu nói nhỏ: "Nghĩ còn không dám nữa là...ông đây còn dám chọc anh không vui sao."
Nếu lại chọc tức Triệu Hướng Hải, đến lúc đó Triệu Hướng Hải lại vô thanh vô tức lạnh nhạt với hắn, không quan tâm hắn, chắc chắn hắn sẽ khóc thật đó! Thật vất vả mới khiến mối quan hệ của cả hai hòa hoãn như hiện tại, hắn cũng đâu dám kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hom-nay-bat-dau-nguoc-tra-nam/911900/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.