Tiêu Diệp ra khỏi phòng của Triệu Hướng Hải, lại ngồi trong phòng khách một lúc lâu. Hắn ngước mắt nhìn lên đồng hồ treo tường, vẻ mặt sững sờ.
Một câu chúc ngủ ngon vừa rồi của Triệu Hướng Hải đến giờ vẫn còn xoáy xâu vào trong lòng hắn, kích thích khiến trái tim Tiêu Diệp không ngừng run rẩy.
Đã rất lâu, rất lâu rồi Hải ca mới ôn nhu nói chúc ngủ ngon như vậy với hắn, hắn hận mình không thể móc điện thoại ra ghi âm lại rồi điên cuồng phát đi phát lại hàng ngàn lần!
Hắn đứng lên đi đến ban công.
Bên ngoài xe cộ vẫn đông đúc như vậy, chạy tới chạy lui hòa vào ánh đèn đường bập bùng, khung cảnh thành thị phồn hoa dưới đáy mắt, ít nhiều cũng khiến lòng người an tĩnh hơn một chút. Tiêu Diệp liền khoác áo đứng đó một lúc, hít một hơi thật sâu.
Hắn với Hải ca đã từng có một khoảng thời gian ngọt ngào. Hai người cũng đã từng cùng nhau đi du lịch, cũng từng cùng nhau tổ chức sinh nhật cho Nhạc Nhạc, cùng nhau nuôi dưỡng con gái, mỗi tối trước kia, hai người đều quất quýt bên nhau triền triền miên miên, thậm chí ngay tại ban công này cũng đã từng có một đoạn hồi ức làm tình của hai người.
Tiêu Diệp siết chặt tay. Mỗi lần nhớ lại khoảng thời gian đó trong lòng hắn lại như được bôi mật ngọt.
Trái tim bị chính mình che mắt lâu như vậy, đến giờ hắn mới phát hiện ra, hắn yêu Hải ca một cách thảm hại. Không biết tên ngu nào nói trên đời này không ai có thể sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hom-nay-bat-dau-nguoc-tra-nam/911895/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.