Tiêu Diệp ôm Triệu Hướng Hải vào trong phòng, cẩn thận đặt người lên trên giường, Triệu Hướng Hải nhíu mày nhìn hắn: "Tôi có thể đi được....."
"Có cái rắm!" Tiêu Diệp nhìn vết thương chảy máu trên đùi của Triệu Hướng Hải, trong lòng trào lên một trận đau đớn nhưng ngoài miệng không nhịn được mà nói lời thô bạo: "Tôi biết anh muốn phân rõ giới hạn với tôi, nhưng anh....con mẹ nó anh không thể tự khiến bản thân bị thương như vậy được! Anh muốn khiến tôi đau lòng đến chết sao?"
Triệu Hướng Hải quay đầu lại: "Tôi đâu có bắt cậu nhìn?"
Tiêu Diệp gắt gao nhíu mày, nghĩ đến việc Triệu Hướng Hải bị thương cũng lười nhờ hắn giúp đỡ, trong lòng hắn lại càng ủy khuất cùng tức giận, khuôn mặt triệt để tối sầm xuống. Thật lâu sau hắn mới đè lại cơn giận dữ trong lòng xuống, nói: "Hòm thuốc đặt ở đâu? Tôi đi lấy."
Triệu Hướng Hải thở dài: "Trong phòng khách, ở trong ngăn kéo của cái tủ gần ban công. Tiêu Diệp mang bộ mặt đen sì mà đứng lên, im lặng đi đến phòng khách.
Một lúc sau hắn xách theo hòm thuốc đi vào phòng của Triệu Hướng Hải, ngồi xuống mép giường: "Tôi mới gọi bác sĩ tới, đợi chút nữa để ông ta nhìn xem."
"Cậu gọi bác sĩ làm gì?" Triệu Hướng Hải nhíu mày: "Tôi đã nói không sao hết rồi."
"Do tôi đau lòng được chưa!" Tiêu Diệp không nhịn được mà gào lên một câu.
Không lâu trước đây hắn đã tự mình quyết định phải đối tốt với Triệu Hướng Hải, đối xử ôn nhu với anh, tận lực chăm sóc anh.
Nhưng hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hom-nay-bat-dau-nguoc-tra-nam/911880/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.