"Hải ca......"
Tiêu Diệp nằm ở trên giường, bộ lễ phục đắt tiền với vì hành động của hắn mà trở lên nhăn nhúm, cúc áo trên cổ bị mở ra hoàn toàn, lồng ngực tráng kiện lộ ra.
Nửa người trên cứ như vậy mà bại lộ trong không khí.
Triệu Hướng Hải nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, nhất thời đi cũng không được mà ở lại cũng không xong.
Anh thoáng tiến tới gần vài bước, chậc một tiếng: ".....Cậu không sao đấy chứ?"
Cánh mũi của Tiêu Diệp khẽ động, ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên người Triệu Hướng Hải liền duỗi tay ra đem người kéo vào trong lòng, cọ đi cọ lại mơ mơ màng màng mà kêu: "Hải ca..."
Triệu Hướng Hải lắc lắc đầu.
Tiêu Diệp uống say thành như vậy, phỏng chừng lại muốn chơi vài trò lưu manh.
Lúc tỉnh táo, nam nhân này dùng quyền thế, tiền tài của chính mình mà cao ngạo bá đạo giở trò lưu manh, lúc uống say lại cường ngạnh túm lấy người vào lòng, mềm giọng làm nũng để chơi trò lưu manh.
Triệu Hướng Hải không khỏi ngạc nhiên, một người mà có thể dùng đủ loại mặt để giở trò lưu manh nữa hả?
Cũng kỳ quái thật.
Anh gõ đầu Tiêu Diệp: "Nếu cậu không có chuyện gì thì đi ngủ đi. Buông tôi ra, tôi phải về phòng ngủ."
"Đừng đi...." Tiêu Diệp nắm chặt áo anh không chịu buông: "Tôi không cần người khác, không cần người khác...."
Triệu Hướng Hải nghe được câu này của Tiêu Diệp thì liền sửng sốt.
Sau đó anh mới hiểu ra không cần người khác là có ý gì.
Anh khẽ hừ lạnh trong lòng, ngồi xuống ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hom-nay-bat-dau-nguoc-tra-nam/911861/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.