"A! ——"
Triệu Hướng Hải sau lưng mềm nhũn, cả người bị đè trên chiếc giường rộng lớn.
Trong căn phòng gần như tối đen mịt mờ, chỉ có ánh trăng tàn ngoài cửa sổ cùng ánh sáng mờ ảo từ ngọn đèn đường chiếu vào. Nhờ ánh sáng này, Triệu Hướng Hải có thể nhìn thấy đôi mắt đỏ ngầu cùng biểu tình vặn vẹo nghiến răng nghiến lợi của Tiêu Diệp.
Thật giống một con sói lớn.
"Tiêu Diệp, con mẹ nó cậu muốn làm gì!"
Triệu Hướng Hải gầm lên một tiếng.
Tiêu Diệp vẫn không chút quan tâm mà giam cầm cơ thể của anh vào trong lòng, sự kích thích của rượu dường như khiến hắn trở lên bốc đồng hơn bao giờ hết.
Hiện tại trong đầu hắn chỉ có Triệu Hướng Hải, Triệu Hướng Hải, Triệu Hướng Hải......
Người nam nhân này can đảm đến mức dám đưa Tống Tu đến trước mặt hắn mà khoe khoang, dám can đảm nói lời kết thúc gia đình 7 năm trời của bọn họ, dám can đảm cùng người khác lăn lộn đến bây giờ mới chịu về nhà!
Tiêu Diệp cảm thấy trong lòng mình bị chọc đau nhức đến phát điên rồi.
Hiện tại hắn chỉ cần nhớ đến cảnh Triệu Hướng Hải ngồi nói chuyện thân mật với Tống Tu ở quán cà phê, lại nhớ đến lúc anh lạnh nhạt nói chuyện với hắn. Lúc hắn đi rồi, Triệu Hướng Hải có lẽ còn ngồi nói chuyện với Tống Tu thêm vài tiếng đồng hồ, làm thêm vài việc mà hắn không biết, hắn liền cảm thấy trong lòng mình có một cây châm bén nhọn, đâm thẳng vào lồng ngực đến đau đớn
"Tôi làm cái gì?" Sắc mặt Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hom-nay-bat-dau-nguoc-tra-nam/244626/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.