Triệu Hướng Hải ra khỏi phòng tắm dỗ Tiêu Nhạc Nhạc ngủ.
Anh nhẹ nhàng vén chăn bông lên đắp cho con bé rồi lặng lẽ rời khỏi phòng, đóng cửa lại.
Khi anh trở lại phòng ngủ của anh với Tiêu Diệp, Tiêu Diệp đã thu dọn xong đồ đạc của mình.
"Anh không cần đi, tôi đi." Tiêu Diệp thế nhưng cũng thật nhanh nhẹn.
Triệu Hướng Hải vốn dĩ cũng lười nhúc nhích, nhìn thấy Tiêu Diệp nguyện ý cút đi, đương nhiên không có lý do gì để từ chối.
Anh nằm phịch xuống chiếc giường lớn mềm mại, tháo cặp kính gọng vàng xuống.
Ngày hôm nay đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, anh thật sự rất mệt mỏi.
Tiêu Diệp nhìn biểu tình mỏi mệt của Triệu Hướng Hải, do dự nói: "Thật ra, tôi thực sự không thích tiểu minh tinh đó. Tôi chỉ ăn với cậu ta bữa cơm sau khi xem phim, thực sự không còn gì nữa."
Triệu Hướng Hải không nói lời nào, xoay người quay lưng về phía Tiêu Diệp.
Giả vờ như không nghe thấy.
Tiêu Diệp nhìn theo bóng lưng của nam nhân, nhìn thái độ vốn đã lãnh đạm lại hoàn toàn không quan tâm của anh khiến hắn càng cảm thấy bực bội.
Hắn đứng ở đó một lúc, sau đó hít một hơi thật sâu, lấy đồ đạc rồi đi sang phòng khác.
Rạng sáng ngày hôm sau, Tiêu Diệp thức dậy đúng giờ, đi đến phòng tập thể dục đánh quyền anh như để trút bỏ hết thảy cảm xúc của mình. Chờ đến khi đổ mồ hôi nhễ nhại, hắn mới thoải mái đi tắm rửa rồi thay quần áo, tới phòng bếp.
Căn bếp thơm phức mùi đồ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hom-nay-bat-dau-nguoc-tra-nam/244604/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.