Ở trên người Rozen Huân Nhi điên cuồng vận động, màu đen mái tóc dài tung bay tán loạn, gương mặt xinh đẹp lúc này đỏ ửng, mê người âm thanh từ trong miệng nàng chuyền ra.
Rozen hai tay không ngừng ở trên nàng cái kia đung đưa xinh đẹp bộ ngực cho nắn bóp, Huân Nhi lúc này chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng,thân thể vô cùng thoải mái, cả người dục hỏa điên cuồng thiêu đốt.
Nửa tiếng sau đó Rozen liền đêm Huân Nhi cố định trên tường, Huân Nhi hai tay cũng theo bản năng chống lấy tưởng, bờ mông vễn lên, ngượng ngùng nhìn Rozen nói.
“ Phu Quân… tư thế này thật xấu hổ…”
“ Ha ha!!! Như vậy ngươi thích không! ” Rozen ở bên tai Huân Nhi nói nhỏ, đồng thời hai tay đem nàng eo theo bắt lấy, to lớn ‘binh khí’ từ phía sau đi vào.
“ n…ưm… thật thoải mái a….” Huân Nhi gương mặt đỏ ửng, liên tục thở gấp, mê người âm thanh từ bên trong miệng nàng phát ra, giống như là dụ dỗ Rozen một dạng.
Ngay lập tức Rozen phía dưới liền bắt đầu động, từng đợt mạnh mẽ trùng kích liên tục tiến công, Huân Nhi chỉ cảm thấy cả người như bị điện giật một dạng, không ngừng vặn vẹo phối hợp với Rozen. Thân thể run lên dữ dội, thần trí nhanh chóng bị ăn mòn.
Một cỗ ấm áp, trơn trượt cảm giác truyền đến khiến cho Rozen cảm thấy cực kỳ thoải mái, khiến cho Rozen càng thêm điên cuồng tiến công, hạ thân bắt đầu tăng lên tốc độ.
Huân Nhi cả người đều mê muội, nóng bỏng vui vẻ từ phía sau truyền khắp toàn thân, nhịn không được thở ra từng đạo thơm ngát mùi hương, hai mắt mê ly.
“ Phu Quân… nhanh nữa lên… ”
Lúc này Huân Nhi nào còn như lúc trước xinh đẹp, cao quý như tiên nữ hình tượng, lúc này nàng chỉ là một cái điên cuồng đòi hỏi dục vọng nữ nhân.
Mãi đến hơn một tiếng sau đó, Rozen mới đem toàn bộ tinh hoa phóng xuất vào bên trong Huân Nhi thân thể, trận chiến mới kết thúc.
“ Đáng ghét, Phu Quân!! Ngươi thật sự là xấu xa, lại hành hạ ta lâu như vậy. ” cả người trần truồng vô lực nằm trên người Rozen Huân Nhi nũng nịu nói.
“ Ha Ha!! Như vậy ngươi vẫn là thích hay ghét ta như vậy! ” Rozen nhìn Huân Nhi cười ha ha nói.
“ Ta… ta đương nhiên là thích rồi! ” Huân Nhi ngượng ngùng gật đầu nói.
“ Ha ha!!! Nếu đã thích như vậy chúng ta tiếp tục làm thêm lần nữa đi. ” Rozen cười xấu xa nói.
“ Đừng như vậy Phu Quân, ta thật sự là không còn sức nữa, đợi lần sau ta… ta sẽ chiều ý ngươi được không! ” Huân Nhi ngượng ngùng nói.
Nàng thật sự là bị Rozen kinh khủng sức chiến đấu cho dọa sợ rồi, nếu như không phải lúc nãy nàng cầu xin Rozen thì e rằng trận chiến lúc nãy vẫn còn tiếp tục đi.
Bây giờ nàng rốt cuộc hiểu được tại sao trước kia phải có nhiều như vậy nữ nhân cùng lên một lúc. Chỉ một người là không thể nào ứng phó được Rozen kinh khủng sức chiến đấu.
“ Được rồi, ta chỉ đùa thôi, dù sao đây cũng là ngươi lần đầu tiên, ta cũng không muốn hành hạ ngươi đến chết! ” Rozen nhìn Huân Nhi ôn nhu nói.
Sau đó bàn tay vuốt ve mình bằng phẳng bụng, giọng điệu có chút lo lắng nói: “ Phu Quân, ngươi nghĩ ta có hay không mang thai. ”
Lúc nãy Rozen xuất vào trong người nàng nhiều lắm, Huân Nhi cũng không biết là có hay không mang thai.
Bất quá nếu thật sự mang thai thì Huân Nhi cảm thấy đây là một chuyện tốt. Làm Rozen thê tử thì giúp hắn sinh con đẻ cái đó là chuyện phải làm.
“ Ta cũng không biết, mang thai chuyện này chỉ có thể xem vận khí mà thôi! ” Rozen lắc đầu nói.
“ Ùm!! ” Huân Nhi gật đầu, sau đó liền nhắm mắt thiếp đi.
Hôm nay nàng thật sự quá mệt, không còn bao nhiêu sức lực.
Thấy vậy Rozen liền đem chăn đắp lên trên người Huân Nhi đem nàng xinh đẹp hoàn mỹ vóc người cho che đậy lại.
Làm xong mọi chuyện Rozen liền đi ra ngoài.
Lúc này Tiêu Ngọc cùng Asuna đang ngồi ở bên ngoài, nhìn thấy Rozen đi ra lúc hai người u oán nhìn về phía hắn.
“ Lão Sư, các ngươi đúng là rất to gan a, nơi này là Cổ Giới a, ngươi lại dám ở ngay đây ăn Huân Nhi, ngươi không sợ bọn hắn tìm đến ngươi a. ” Asuna nhìn Rozen cười híp mắt nói.
“ Mặc kệ bọn hắn đi, nếu như bọn hắn dám có ý kiến gì thì ta sẽ đem bọn hắn giết hết! ” Rozen cười nói.
Một cái Cổ Tộc mà thôi, Rozen không có bao nhiêu để tâm, nếu bọn hắn dám có ý kiến thì cứ đem bọn hắn đánh một trận hoặc giết chết là được.
“ Nếu như Cổ Tộc người biết bọn hắn Công Chúa bị ngươi ăn hết chắc chắn nhất định sẽ tìm ngươi liều mạng a! ” Rozen nhìn Rozen cười nói.
“ Như vậy thì không phải rất tốt a, ta thật sự có chút muốn nhìn thấy bọn hắn lúc đó vẻ mặt. ” Rozen cười xấu xa nói.
Nếu như những cái kia Cổ Tộc đám người biết bọn hắn trong lòng nữ thần Huân Nhi bị Rozen ăn sạch sẽ, nhất định sẽ tìm Rozen liều mạng đi.
“ Bất quá, bây giờ chuyện đó để sau đi, bây giờ ta có chuyện quan trọng hơn cần làm! ” nói xong Rozen liền đem ánh mắt đưa sang nhìn về phía Tiêu Ngọc cùng Asuna.
Sau đó Rozen thân ảnh liền biến mất, xuất hiện ở Asuna cùng Tiêu Ngọc bên cạnh đem hai người ôm vào lòng.
“ Lúc nãy cùng Huân Nhi ta vẫn chưa xong, sẵn có các ngươi ở đây chúng ta tiếp tục trận chiến đi! ”
Vừa dứt lời Rozen cũng mặc kệ Asuna cùng Tiêu Ngọc hai người như thế nào ngượng ngùng, ôm lấy hai người hướng vào trong phòng đi đến.
“ Bại hoại lão sư, ngươi chỉ biết bắt nạt chúng ta thôi!! ” Asuna ngượng ngùng nói.
Mặc dù ngoài miệng nói như vậy nhưng trong ánh mắt nàng đầy vui vẻ cùng say mê.
Tiêu Ngọc gương mặt lúc này cũng đỏ lên, tràn đầy ngượng ngùng.
Sau đó bên trong phòng lại một lần nữa vang lên từng đợt kiều diễm âm thanh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]