Sáng hôm sau, ánh nắng ban mai luồn vào cửa sổ chiếu rọi vào hai thân ảnh đang ngủ trên giường.
" Ưm!"
Mí mắt nhúc nhích, Sayo từ từ mở mắt ra thức dậy.
Sau đó một cơn đau đớn từ hạ thân truyền đến khiến cho nàng cảm thấy đau nhức một chút sau đó nàng vẫn cố hết sức ngồi dậy.
Hôm qua Sayo cùng Rozen triền miên cả đêm nên bây giờ nàng không còn bao nhiêu khí lực.
Sau đó nàng nhìn về phía còn đang ngủ say Rozen rồi nhìn vào trên giường vết máu nàng sắc mặt trắng bệch.
Nhớ đến những chuyện đã xảy ra hôm qua quả thật là một ác mộng đối với nàng, nghĩ tới đây Sayo cũng không nhịn được rơi lệ.
Sau đó nàng liền nhìn thấy trên bàn con dao gọt trái cây rồi nhìn còn đang ngủ sau Rozen không biết đang suy nghĩ gì.
Rồi Sayo cầm lên con dao sau đó hướng về phía Rozen đâm xuống.
Nhưng mà con dao chưa kịp hạ xuống thì bị một cánh tay cạn lại.
" Hô hô!! Mới sáng sớm mà đã như thế này tiếp đón chủ nhân rồi. Người hầu gái như ngươi đúng là không hợp cách. "
Rozen mở mắt ra rồi nhìn Sayo cười nói.
Thấy thế Sayo cũng không có tiếp tục công kích hắn nữa rồi dừng lại động tác trên tay.
Nàng biết rõ thực lực của Rozen, nếu đã ám sát thất bại thì cũng không cần phải làm nữa vì nàng không còn cơ hội nữa.
" Muốn chém muốn giết thì tùy ngươi. " nói xong liền nhắm mắt lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hokage-bat-dau/2115186/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.