Tứ hoàng tử nghe tiếng thở dài của hoàng thượng, không nỡ làm phụ hoàng của mình thêm lo lắng, cuối cùng quỳ gối nghiêm trang nói:
“Phụ hoàng, trên đời này có rất nhiều việc không thể như ý muốn chúng ta, cũng không có thứ hoàn hảo không khiếm khuyết. Người xem, Mặt Trời bên ngoài kia, đâu phải lúc nào cũng sáng rõ như vậy. Trời còn có lúc nắng lúc mưa, con người lại càng không thể nhất tề giống nhau được. Nhi thần biết trong lòng người lo lắng cái gì, nhưng phụ hoàng tin tưởng Thụy nhi được không? Tin tưởng nhi thần có thể tự bảo vệ bản thân, cũng tin tưởng nhi thần có thể bảo hộ cho hoàng thất thoát được một kiếp huynh đệ tương tàn”.
Hoàng thượng đau lòng xoa đầu tứ hoàng tử, giọng nói có phần mỏi mệt:
“Ngươi cũng biết con người không thể chi phối? Sao dám chắc Túc nhi sau này nhất định có thể dung được ngươi? Hắn có thể dung được Thanh nhi, dung được người khác, chưa chắc đã dung ngươi! Đứa con này Trẫm hiểu rõ, hắn cái gì cũng tốt, chỉ không chấp nhận được việc bản thân không bằng kẻ khác. Mà hắn đã phát hiện ra ngươi cố ý tự bôi xấu để giấu tài, sẽ càng đề phòng ngươi. Thụy nhi, chỉ có ngươi lên làm thái tử mới giải quyết được mọi chuyện”.
Tứ hoàng tử lắc đầu:
“Phụ hoàng, còn có một cách tốt hơn. Nếu là nhi thần lên nắm quyền, nhi thần có thể đối với tam hoàng huynh thế nào? Cho người theo dõi nhất cử nhất động hay trực tiếp bắt giam huynh ấy cho yên tâm? Nhi thần không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hoang-tu/117342/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.