Trong cung Khánh Đô, Tống thái y quỳ gối dập đầu với Lý Thụy:
“Vi thần đa tạ ơn cứu mạng của tứ hoàng tử”.
Lý Thụy vội vàng đỡ hắn dậy, đương nhiên sức hắn cũng không nâng được Tống thái y, chính là Tống thái y cũng không rề rà. Thấy tứ hoàng tử muốn đỡ sợ làm bị thương hắn, vội vàng đứng dậy.
Lý Thụy cho toàn bộ cung nhân lui ra. Lại mời Tống thái y vào phòng ngủ. Tống thái y lúc này vẫn đang bế Tống Nghi, Lý Thụy ra hiệu đặt cô bé lên giường. Xong liền quỳ xuống. Tống thái y hoảng sợ không hiểu tứ hoàng tử bỗng dưng sao lại quỳ, vội vàng đỡ hắn nhưng Lý Thụy nhất định không chịu đứng lên.
“Tống thái y, ngài nghe ta nói. Ta có việc muốn cầu ngài”. Lý Thụy chắp hai tay, thần sắc nghiêm túc, giọng nói rành rọt.
“Tứ hoàng tử, người cứ đứng lên đã rồi nói. Người có ơn cứu mạng Nghi nhi, chỉ cần phân phó vi thần nhất định tận tâm mà làm”. Tống thái y lại muốn đỡ Lý Thụy đứng dậy.
Lý Thụy đã có ý cầu tình, sao muốn đứng dậy. Cơ thể hắn là một đứa bé quỳ trước người hơn mình mấy chục tuổi cũng không tính là mất mặt. Hơn nữa liên quan đến việc có giữ được tính mạng hay không, giữ được bao lâu đều phụ thuộc vào vị thái y trước mặt; Lý Thụy cảm thấy nhất định phải quỳ. Lại dập đầu với Tống thái y một cái mới nói:
“Tống thái y, ta không phải là hoàng tử, ta là công chúa”.
Tống thái y đang định quỳ, hoàng từ quỳ hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hoang-tu/117339/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.