Edit: Sub 
Trác Lân liền cứ như vậy, biến mất khỏi cuộc sống của Mạt Tây Nam. 
Nói là biến mất cũng không thỏa đáng, Mạt Tây Nam biết y đi tới nơi nào. Ngày đó sau khi nhận được tin nhắn kia, hắn như phát rồ mà gọi điện cho Trác Lân, sau mấy chục cuộc ròng rã, mới có người nhận. 
Là thư ký. 
"Mạt tiên sinh, Trác Lân đã quay về nhà, ngài không cần lo lắng." Thanh âm thanh niên ôn văn nhĩ nhã phảng phất như có một loại ma lực, khiến cho Mạt Tây Nam lập tức từ trạng thái điên cuồng tỉnh lại. Trong quá trình trò chuyện với thư ký, hắn thậm chí còn có thể duy trì thanh âm trầm ổn và thái độ nói chuyện khá bình thường, mà không có mất khống chế mà gào lên với điện thoại. 
"Trác, Trác Lân y tức giận rồi sao?" Hắn ba ba kết kết hỏi. 
"Tựa hồ cũng không có." 
"Vậy y có còn trở lại không?" 
"Rất khó nói, dáng vẻ của y thật giống như vô cùng nghi hoặc." 
"Nghi hoặc?" 
"Đúng vậy, so sánh, lại như đưa vào một mệnh lệnh hoàn toàn xa lạ vào máy tính, đến nỗi máy tính không có cách nào phân tích xử lý nổi." Hình tượng ví dụ của thư ký, khiến cho Mạt Tây Nam lập tức tưởng tượng ra được dáng vẻ của Trác Lân lúc này. 
Tên kia, phỏng chừng chính là đang phóng tầm mắt tới ngoài cửa sổ, một vẻ mặt dại ra đi. 
"Có điều, đây cũng là," Đầu dây điện thoại bên kia, trong thanh âm của thư ký tựa hồ mang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hiep-trinh-tham/2184358/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.