Nhà ở gần bến tàu, trong đêm khuya tĩnh lặng, tiếng còi tàu nối tiếp nhau mà vang lên. Ngoại trừ việc ít người và ít tàu thuyền hơn thì cảng Bổng Lai cũng không khác gì ngày trước, nhưng Lục Ký Minh biết, có những chuyện vẫn diễn ra trong âm thầm lặng lẽ.
Người mà hắn mang theo phân tán khắp thành phố, đi khắp hang cùng ngõ hẻm, phát hiện ra ngoài bọn họ ra, cảng Bồng Lai ngày một nhiều người ngoại lai xuất hiện, hoặc là giả làm thương nhân, hoặc giả là người tị nạn, nhưng bọn chúng đều rất điệu thấp và kín tiếng, bất kể là thân phận hay nghề nghiệp gì, trong tay mỗi tên đều có súng.
Địch ta hai bên đều lấy bến tàu làm trung tâm, dù tản ra nhưng ánh mắt mỗi người đều đổ dồn vào bến tàu.
Ngày ước định là 24, Thẩm Phức tìm được một quyển lịch trong căn nhà, chắc là của người chủ cũ để lại, mỗi ngày xé đi một tờ, càng xé lại càng gần tới ngày ước định hơn.
Đêm ngày 23, Phương Viện cải trang tới gặp mặt. Nàng vẫn mặc nam trang, kéo thấp vành mũ, bóng đen che phủ gần hết khuôn mặt, làm cho Thẩm Phức lúc mở cửa gần như nhận không ra. Nàng chen qua khe hở đi vào, tháo mũ xuống treo trên giá treo đồ ở lối vào phòng khách.
Thẩm Phức hơi hơi cúi người chạm vào gương mặt nàng, Lục Ký Minh nghe tiếng động liền từ trên tầng đi xuống, khoanh tay dựa vào lan can, sắc mặt cũng không đẹp cho lắm, hiển nhiên là vẫn còn ghi thù từ lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-gia-thanh-that/3325555/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.