Cứ như vậy, Tiểu A đợi thêm mấy ngày, thật sự chờ không nổi nữa, đúng một ngày, Tần Nhạn tới đêm muộn mới về.
Đèn trong phòng đã tắt, chỉ còn lại một ngọn đèn nhỏ bên cạnh cửa mà Tiểu A để lại như thường lệ, ngọn đèn nhỏ giống như một ngôi sao phát sáng lấp lánh liên tục.
Tiểu A vẫn chưa ngủ, cứ ngồi trên giường, dựng tai nghe ngóng, vừa nghe thấy động tĩnh Tần Nhạn đến nhà, vội vàng kéo chăn nằm xuống, hô hấp đều đặn giả vờ ngủ. Nếu như là những ngày khác, nhóc đã sớm ngủ say, hôm nay lại cảnh giác tỉnh lại, ánh mắt nhắm nghiền, lỗ tai lại hơi run lên, nghe động tĩnh.
Cậu nhóc nghe được bước chân hơi nặng nề của Tần Nhạn, đi ngang qua cửa phòng mình, lại chần chờ quay lại.
Tiểu A sợ tới mức rúc sâu vào trong chăn, trong lòng bồn chồn, sợ Tần Nhạn đã biết tính toán của mình, tìm mình tính sổ.
Tiếng bước chân ngừng ở trước cửa phòng nhóc, cửa nhẹ nhàng được mở ra. Tiểu A căng thẳng cực kỳ, nhưng vẫn duy trì dáng vẻ đã ngủ say, chỉ là tim đập liên hồi như nổi trống, nhóc chỉ sợ bị Tần Nhạn nghe thấy.
Cậu nhóc cảm giác được Tần Nhạn đi tới trước giường mình, khom người ngồi xuống, bởi vì nhóc nghe thấy được tiếng hít thở của Tần Nhạn, tuy nhẹ, nhưng vẫn có thể nghe thấy.
Cậu nhóc lo lắng đến mức suýt nhảy dựng đạp cửa xông ra ngoài, thế nhưng Tần Nhạn cũng không làm gì, chỉ kéo chăn lên tới vai cậu nhóc rồi đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-gia-thanh-that/3319114/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.