Chuyến đi lần này của Lục Ký Minh một chút cũng chưa thấy giống đánh giặc chỗ nào cả, ngược lại như là diễu võ dương oai, lúc cần dừng sẽ dừng, hễ dừng lại là chiêu binh, quân kỳ phần phật, uy danh hiển hách, chỉ sợ Chương Chấn Lộ không biết thế xuất quân của hắn hừng hực đến độ nào.
Ngày ấy lúc xuất phát, Lục Ký Minh làm như thật mà động viên quân, sau khi lên xe, hắn liền thả lỏng. Trừ việc mỗi ngày dành một hai giờ xử lý sự vụ, thời gian còn lại hoặc uống trà xem báo, hoặc cùng Thẩm Phức chít chít meo meo, trông còn nhàn nhã tự tại hơn lúc ở Thuần Viên biết bao nhiêu. Đồ ăn thức uống trên xe ngựa hoàn toàn giống như ngày thường, lại thêm giường đệm mềm mại, Thẩm Phức có đôi khi hoảng hốt, này rốt cuộc là ra ngoài du ngoạn hay là đi đánh giặc vậy.
Do ghét bỏ sự gò bó khó chịu, Lục Ký Minh cũng không thèm mặc quân phục, mỗi ngày chỉ mặc áo sơ mi, khuy áo trên cùng cũng không đóng, nghiêng người dựa vào cửa sổ. Theo chuyển động của tàu hỏa, cảnh sắc bên ngoài cửa sổ cứ lùi dần về sau, gió thổi báo trên tay Lục Ký Minh phát ra tiếng soạt soạt liên hồi.
Thẩm Phức đang ngồi bên cửa sổ ở phía đối diện hút thuốc, tinh mắt nhìn thấy nội dung trên báo.
Báo mà Lục Ký Minh đang là báo cũ từ mấy năm trước rồi, Thẩm Phức đứng dậy, trên tay kẹp điếu thuốc, cầm lấy tờ báo khác trong tầm tay Lục Ký Minh, tùy ý lật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-gia-thanh-that/2003026/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.