Gần như cùng lúc đó, người được Lục Ký Minh phái đi cũng xông vào gian nhà cũ nát kia, bên trong đã không còn ai, người canh gác cũng không ở đó, mà người bị trông chừng cũng không thấy bóng dáng luôn.
Lúc người được phái đi hồi báo, Thẩm Phức đang ngồi trong xe cách gian nhà kia mười dặm, cậu siết chặt nắm tay, hung hăng đấm lên đùi chính mình.
Cậu tự nhận là động tác của chính mình đã rất nhanh.
Tuy lúc Vu Duy Hồng lái xe dẫn hai chị em họ tới đây đã cố ý đi vòng, hơn nữa chỗ nào cũng không có biển báo chỉ đường, nhưng dựa vào độ dài ngắn của cung đường, có thể đoán được gã đi theo quỹ đạo vòng tròn.
Lục Ký Minh cũng đủ thành ý, lập tức phái người điều tra, thu nhỏ phạm vi quỹ đạo lại một chút, nhưng vẫn là muộn một bước.
Bọn họ tới gian nhà kia xem xét lại, Thẩm Phức xem đến cẩn thận, nhưng cũng không tìm được sơ hở hay điểm gì không thích hợp.
Thẩm Phức an ủi Thẩm Lệnh Nghi, nói: "Nhất định là Vu Duy Hồng sợ chúng ta nhớ đường quay lại nên chuyển đi rồi."
Thẩm Lệnh Nghi lúc này hối hận lắm, nàng cùng Thẩm Phức thương lượng lén đưa một dây thép cho Tiểu A, muốn cậu nhóc thời khắc mấu chốt có thể mở khóa tự bảo vệ mình, lúc này nghĩ lại, chỉ sợ Tiểu A xúc động. Chỉ là hiện tại người đi phòng trống, trong phòng không có dấu vết đánh nhau, cũng không có vết máu, chỉ có thể suy nghĩ theo hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-gia-thanh-that/2002984/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.