Dịch giả: argetlam7420
Hòn đảo này có hình tròn, chu vi mười dặm, không lớn cũng không nhỏ, đường lên đỉnh núi quanh co, chỗ thấp mọc nhiều cây cổ thụ cao lớn, những nơi vách đá cheo leo cây cối thấp hơn, đường đá rẽ ngoặt liên tục, trải dài về phía bắc.
Đi được không lâu, Mạc Vấn đã phát hiện đảo này có rất ít muông thú, bởi vì trên đảo không có nhiều dấu vết sinh hoạt của động vật, có những cây đã sai quả nhưng cũng chẳng có dấu vết gặm cắn.
Đường đá rộng hẹp không đều, chỗ bằng phẳng thì rộng, chỗ hiểm trở thì hẹp. Nhưng dù rộng hay hẹp, cách mỗi trăm bước ở ven đường cũng sẽ có một bức tượng đá dựng thẳng. Những tượng đá này đa phần đã bị mưa gió xâm thực, phong hóa rất nghiêm trọng, hình dáng đã không thể nhận ra, nhưng căn cứ vào những đường rãnh tạc thì hẳn là hình người.
Không lâu sau, Long Hàm Tu dừng lại, chăm chú đánh giá một bức tượng đá hình người bên đường. Bức tượng này do đặt dưới gốc cây cổ thụ nên được bảo tồn khá nguyên vẹn, có thể thấy được là một gã đàn ông đang trợn mắt, tay cầm một cây rìu lớn.
Long Hàm Tu quan sát một lát lại quay đầu nhìn về phía Mạc Vấn. Mạc Vấn chậm rãi lắc đầu, Long Hàm Tu cũng không biết những người này là ai, hắn đương nhiên càng không biết. Nho gia tôn thờ Viêm Hoàng nhị Đế, đối với Xi Vưu rất là coi thường, cho nên trong sách Nho gia ghi lại không nhiều chuyện về Xi Vưu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/2179854/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.