Dịch giả: argetlam7420
Mặc dù Bồ Hùng đã sớm chuẩn bị cho hắn chiến mã, nhưng Mạc Vấn lại không muốn cưỡi, giới luật Đạo môn chẳng qua chỉ là một lý do, nguyên nhân chủ yếu là hắn lo lắng nếu cùng chiến mã đồng hành quá lâu, vạn nhất có ngày nó tử trận sa trường sẽ khiến hắn phải đau khổ.
Thấy Mạc Vấn đi bộ, Bồ Hùng liền xuống ngựa đi bộ với hắn. So với mặt bắc cùng mặt nam, thì quân ở trung lộ là gần quân Yên nhất, trước khi ba đạo binh mã di chuyển đã bàn bạc kế hoạch cụ thể, cho nên trung lộ cũng không vội vã lên đường.
Trên sông đã dựng xong cầu gỗ, sau khi qua cầu liền tiến vào chiến trường lúc trước, lúc này những thi thể đã được chôn cất, nhưng máu me cùng những phần tay chân còn sót lại lúc chôn vẫn hấp dẫn một lượng lớn ruồi nhặng, bọn chúng bị kinh động liền ù…ù… bay lên, hệt như một đám mây đen khổng lồ.
Đi về phía Đông được trăm dặm, trời cũng bắt đầu sáng, mùi hôi thối trên chiến trường cũng giảm bớt, Mạc Vấn hạ lệnh toàn quân nghỉ ngơi. Suốt đêm hành quân đã đi được sáu mươi dặm, trong quân có tạp dịch chuyện phụ trách dựng lều trại, lều trại dựng xong cũng là lúc nhóm lửa nấu cơm, binh sĩ ăn xong điểm tâm thì tiến vào doanh trại nghỉ ngơi.
Mạc Vấn ngồi một mình trong đại trướng, buồn rầu ảo não, một đêm đi không ngừng nghỉ cũng chỉ đi được sáu mươi dặm, mà đấy là đêm trăng mát mẻ đi ở nơi bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/2179785/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.