Dịch giả: argetlam7420
Mạc Vấn thần tình hoảng sợ làm A Cửu cười mãi không dứt, "Ha ha ha, đến ta còn không sợ thì chàng sợ cái gì?"
"Sợ nàng cắn ta." Mạc Vấn vừa nói vừa đẩy cửa bước ra ngoài, gió núi lạnh lẽo tức thì giúp hắn bình tĩnh lại, ngay sau đó hắn nghĩ lại mà sợ, bởi vì không biết rõ giới hạn nên dù tiến thêm một bước thôi cũng đều có thể vượt qua Lôi Trì, may mà hồi nãy hắn phản ứng kịp thời không có hôn A Cửu, nếu không hậu quả khó lường.
Đang lúc Mạc Vấn âm thầm nghĩ mà sợ, A Cửu đã theo ra ngoài, từ phía sau vòng tay ôm lấy hắn.
"Đừng thử thách sức chịu đựng của ta nữa mà." Mạc Vấn thở dài than.
"Là sao?" A Cửu không hiểu.
"Ta có thể cảm nhận được “mấy cái đó” đấy." Mạc Vấn cười khổ.
A Cửu nghe vậy hiểu ra, vui vẻ cười trộm một tiếng rồi từ sau lưng Mạc Vấn vòng lên trước người hắn, kéo hai tay Mạc Vấn ôm lấy người mình.
Người ấy trong ngực, noãn ngọc ôn hương, Mạc Vấn vốn đã khôi phục bình tĩnh bỗng chốc sục sôi trở lại.
"Chàng đang thử thách sức chịu đựng của ta sao?" A Cửu hỏi lại.
"Hả?" Mạc Vấn không hiểu.
"Ta có thể cảm giác được “nó” đó." A Cửu đắc ý bật cười.
"Nàng đúng thật là hồ ly tinh." Mạc Vấn đỏ mặt lúng túng, vội vàng buông tay lui về phía sau.
"Da mặt chàng thật mỏng, đã là vợ chồng rồi, còn ngại cái gì?" A Cửu xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/2179677/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.