Dịch giả: argetlam7420
"Hẳn là như vậy." Mạc Vấn gật đầu nói, bản chất pháp thuật chính là mượn thiên địa linh khí để cho mình dùng, Bát Quái Vĩnh Sinh chi địa ngăn cách hoàn toàn khí tức với bên ngoài, ở trong không cách nào mượn được thiên địa linh khí, không mượn được linh khí thì không thể sử dụng pháp thuật.
A Cửu nghe vậy mặt lộ vẻ nghi ngờ, đưa tay mở túi quần áo, Mạc Vấn biết A Cửu muốn làm gì, liền lấy hộp phù trong ngực đưa cho nàng. A Cửu nhận lấy rồi vẽ một đạo Hỏa phù thông thường, Hỏa phù rời tay, trong nháy mắt lửa cháy.
"Vẫn sử dụng được mà." A Cửu trả hộp phù cho Mạc Vấn.
"Nơi này có dương khí của mặt trời, pháp thuật đương nhiên sẽ có hiệu lực, nhưng một khi tiến vào lòng đất tối tăm không ánh sáng mặt trời thì pháp thuật sẽ vô hiệu." Mạc Vấn sắc mặt ngưng trọng, pháp thuật là chỗ dựa lớn nhất của hai người, nếu không thể thi triển pháp thuật không khác nào chặt đi một cánh tay.
"Chân nhân, chúng ta ở đây!" Phía dưới truyền đến tiếng hô.
Mạc Vấn theo tiếng hô nhìn lại thì thấy Hoàng Y Lang đang đứng trên một mỏm núi phía nam hướng hắn vẫy tay.
Lão Ngũ nghe tiếng hô, nghiêng người bay tới hướng nam.
Tới nơi, Mạc Vấn cùng A Cửu nhảy khỏi lưng dơi hạ xuống đỉnh núi, lão Ngũ theo sau hạ xuống mặt đất, thu liễm cánh thịt, biến thành hình người.
"Ra mắt chân nhân, ra mắt nguyên quân." Hoàng Y Lang hướng hai người chắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/2179675/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.