Dịch giả: alreii
Tuy rằng đã tìm được chủ mộ thất nhưng Mạc Vấn lại không quyết định ra tay với chỗ đỉnh vòm bằng đồng xanh kia, mà ra lệnh cho binh lính từ phía nam lăng mộ đốt mười đống lửa trải dài từ Đông sang Tây, các đống lửa cách nhau không đều, phạm vi cũng không lớn, chỉ chừng một trượng.
"Lão gia, đốt ở chỗ kia nữa kìa." Lão Ngũ đứng ở cửa lều, chỉ tay về phía bắc lăng mộ, nói.
"Ta chỉ muốn biết trong lăng mộ có cơ quan cạm bẫy thế nào thôi, không cần cửa động quá lớn." Mạc Vấn nói, mười đống lửa này như mở ra mười cửa thiên song* trên đỉnh lăng mộ, nhìn rõ tình huống phía dưới là đủ rồi, thiên song mở quá lớn cũng không an toàn.
*Thiên song: cửa sổ trên mái nhà.
"Hay chúng ta đốt nhiều thêm vài đống lửa nữa đi? Thế này phải mất mười ngày mới xem hết mất." Lão Ngũ tỏ vẻ nôn nóng.
"Nhiều nhất là ba ngày thôi, không cần mười ngày." Mạc Vấn nói.
"Chàng cảm thấy chủ mộ thất sẽ có cây nấm đó chứ?" A Cửu thấp thỏm hỏi.
"Chắc chắn ẽ có." Mạc Vấn nghiêm nghị gật đầu, tuy rằng hắn nói rất khẳng định, nhưng trong lòng còn thấp thỏm hơn cả A Cửu, trong lăng mộ có cây nấm hay không có quan hệ trực tiếp tới vận mệnh sau này của hắn và nàng.
Buổi chiều giờ Mùi bắt đầu đốt lửa, đốt được hai canh giờ Mạc Vấn liền bảo binh sĩ dừng lại, không thể đốt quá lâu, đốt quá lâu hơi nóng sẽ lan ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/2179652/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.