Dịch giả: argetlam7420
Hai người lúc trước từ hướng bắc tới, lúc này chọn tuyến đường đi theo hướng đông bắc là vì muốn đánh lừa kẻ địch, không ai có thể nghĩ ra bọn họ sẽ lại quay về đường cũ.
Mạc Vấn từ trên lưng dơi lấy ra hai linh vật lúc trước lấy được cẩn thận xem xét, cây dây leo không có rễ là lấy thân, Thất Tinh Thiên Môn Đông là lấy rễ, cả hai thứ này đều không thể giữ được lâu, nếu để quá lâu thì linh khí trong chúng sẽ dần dần tiêu tán, rất khó mọc rể nảy mầm.
Lão Ngũ một hơi bay liền hai giờ, chợt trông thấy cách phía trước một trăm dặm lại xuất hiện một hòn đảo, hòn đảo này cũng không lớn, chỉ có chu vi trăm bước, trên đảo ngoài đá ngầm ra không còn thứ gì khác.
"Lão gia, đến hòn đảo trước mặt nghỉ ngơi chút đi." Lão Ngũ bay chậm lại.
"Đó không phải một hòn đảo." Mạc Vấn lên tiếng, khi tiến vào phạm vi một trăm dặm, hắn lập tức phát hiện phía trước có một luồng khí tức khác thường.
"Cho dù toàn đá sỏi cũng được, ta muốn đi tiểu lắm rồi." Lão Ngũ nói.
"Cũng chẳng phải đá đâu, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra đó là một con rùa già ư?" Mạc Vấn lắc đầu nói ra.
Lão Ngũ nghe vậy nửa tin nửa ngờ, Mạc Vấn rất ít khi nói đùa, hắn đã nói là con rùa thì nhất định là một con rùa, nhưng mà hòn đảo kia chu vi tới cả trăm bước, rất khó tưởng tượng ra có thể có một sinh vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/2179531/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.