Dịch giả: Mr.Crazy111
Biên: argetlam7420
Thời gian ba năm cũng không dài, đạo quan vẫn còn duy trì nguyên trạng, năm đó lão Ngũ cho mời hộ viện đều là những lão nhân tuổi xế chiều, họ đều quen với việc dậy sớm, lúc Mạc Vấn và A Cửu trở lại đạo quan thì thấy những lão nhân này đang tản bộ ở tiền viện. Họ thấy hai người bước vào cửa liền vội vàng tới đón tiếp chào hỏi.
Hai người mỉm cười gật đầu, cất bước đi vào chính điện, những lão niên hộ viện kia ở phía sau hô rát cổ họng: "Lão gia và phu nhân đã về rồi."
Trước cửa điện Thượng Thanh quan có một vị lão đạo cô, ngày trước lúc A Cửu bị giam họ đã mời lão đạo cô tới đây trông hộ, lúc này lão đạo cô càng ngày càng già nua, thấy hai người đi tới, cũng tạm thời dừng việc lau chùi pháp tượng, vẫy phất trần chào hai người: "Vô Lượng Thiên Tôn, hai vị chân nhân rốt cục đã về rồi."
A Cửu gật đầu cười tiếp lời nói rằng, "Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn, đạo trưởng cực khổ rồi."
"Nên, nên." Lão đạo cô hiểu được quy củ, xoay người đi đến hương án cầm lấy ba nén cống hương châm lửa ở ngọn đèn pháp đài, hai tay đưa hương cho Mạc Vấn.
Mạc Vấn giơ tay tiếp nhận, gật đầu đáp tạ rồi cất bước tiến tới dâng lên tổ sư một nén hương, sau đó đi xuống cho A Cửu dâng hương.
Nhưng vào lúc này, lão Ngũ từ ngoài cửa chạy vào, người chưa tới, thanh âm đã đến trước, "Lão gia, Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/2179491/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.