Dịch giả: argetlam7420
Nghe Vô Danh nói thế, Mạc Vấn lại nhắm mắt tiếp tục tĩnh tâm, ngôi nhà hai người ở nằm ở phía tây đường, bên kia là một con đường mòn, có người đi qua đường cũng chẳng phải chuyện hiếm.
"Sư phụ, người mau đến xem, hình như là xác chết vùng dậy." Vô Danh lại một lần nữa thúc giục.
"Ban ngày ban mặt làm gì có chuyện, đừng xem nữa, mau đi tập luyện đi, không ra thể thống gì cả." Mạc Vấn lên tiếng khiển trách.
"Sư phụ, con thật không có lừa người, đằng trước có một ông già mặc áo liệm đang bỏ chạy, một đám người mặc đồ trắng đang đuổi theo phía sau kìa." Vô Danh liên tục gào thét.
Mạc Vấn tu vi cao thâm, phản ứng nhạy bén, nếu thật là xác chết vùng dậy không thể có chuyện hắn không phát hiện ra, cho nên nghe Vô Danh gào thét những vẫn coi như không, lười đi xuống đất ra ngoài kiểm tra.
Vô Danh gọi không được Mạc Vấn cũng chỉ đành từ bỏ, một mình chăm chú theo dõi đám người từ phái bắc đang chạy tới. Đi đầu là ông già mặc áo liệm, phía sau là một đám mặc đồ tang, đủ con cháu chắt, còn có mấy tay thanh niên khiêng quan tài nữa.
Ông già kia tuổi tác khoảng bảy mươi, mặc dù đã già nhưng chạy rất nhanh, sau lưng mọi người cố hết sức đuổi theo nhưng vẫn không sao theo kịp.
"Cha ơi, cha muốn đi đâu vậy?" Đám người đuổi theo phía sau hò to.
"Cha ơi, đừng chạy nữa, chúng con không chôn người nữa đâu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/2179413/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.