Dịch giả: Mr.Crazy111
Biên: argetlam7420
Tận thế giáng xuống, Thiên Đình cùng địa phủ sẽ ngăn cách với nhân gian. Cũng chính bởi vì như vậy nên Nam Hải Long tộc mới dám làm việc táo tợn đến thế. Trong đầu Mạc Vấn lúc này bỗng chốc hiện ra quang cảnh người chết đói, chết khát khắp nơi. Nếu như trận mưa nước biển đổ xuống toàn bộ nước Triệu quốc thì tất cả cây cỏ sẽ chết héo hết, đây không chỉ là tai ương cho bách tính, mà các loài sinh vật khác cũng khó lòng sống sót.
Ngay lúc Mạc Vấn lòng như lửa đốt, mưa to đột nhiên dừng lại, không có dấu hiệu nào báo trước.
Mạc Vấn vội vàng bước ra điện ngước nhìn bầu trời, chỉ thấy trên trời mây đen đã tiêu tan, bầu trời sáng sủa quang đãng.
"Sư phụ, người không có chuyện gì chứ?" Vô Danh chưa bao giờ thấy Mạc Vấn sắc mặt khó coi như lúc này.
"Sư phụ có khả năng đã làm một chuyện cực kỳ sai lầm rồi." Mạc Vấn chậm rãi lắc đầu, trận mưa lớn này sẽ gây ra cực kỳ hậu quả nghiêm trọng, Nam Hải Long tộc mất hết nhân nghĩa như vậy, ngày trước giao Xích Mộc cho bọn họ không biết chừng là “trợ Trụ vi ngược”; “nối giáo cho giặc” rồi.
Mạc Vấn vừa dứt lời, ngoài điện lại bất ngờ nổi lên gió lớn. Gió vừa nổi lên mưa liền rơi xuống so với lúc trước càng nhanh càng to hơn. Lần này mưa hạ xuống không mang theo vị mặn chát, Mạc Vấn giơ tay tiếp lấy, phát hiện là nước ngọt.
Trận mưa nước biển lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/2179405/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.