Dịch giả: Độc Hành
Mạc Vấn nghe vậy tiến lên, cầm lấy viên đan dược trong tay lão Ngũ. Viên đan này có màu vàng, lớn chừng hạt đậu, có sương mù tím quấn quanh bên ngoài, màu sắc rực rỡ.
"Màu vàng hẳn là có thể ăn." Lão Ngũ thò tay lấy lại viên kim đan trong tay Mạc Vấn nhìn kỹ. Gã không hiểu về đan dược, chỉ biết kim đan có thể ăn, ngân đan thì có độc.
"Có độc, đừng chạm vào." Mạc Vấn cất bước đi về phía đan đỉnh.
"Màu vàng cũng có độc" Lão Ngũ nghe vậy vội vàng thả viên đan dược vào lại trong lỗ đan. Mạc Vấn cúi đầu nhìn, lỗ đan có viên đan dược nằm ở Khảm vị, đây là một viên đan dược có thuộc tính thuỷ trong ngũ hành, chẳng những nó không có độc lại còn rất thần kỳ, người có thuộc tính thủy trong ngũ hành nuốt vào sẽ đạt được diệu dụng khó mà tưởng tượng nổi. Vừa rồi hắn nói có độc là để cắt đứt tham niệm của lão Ngũ, viên đan này được để lại trong lỗ đan tất nhiên là có thâm ý. Nhưng có thể khẳng định nó không phải để lại cho hắn.
"Lão gia, đan đỉnh này trộm của ai đấy?" Lão Ngũ tò mò hỏi.
"Không biết, đi lấy bạt dựng lều, chuẩn bị củi khô, ta muốn khởi lô." Mạc Vấn nói với lão Ngũ.
Lão Ngũ đáp một tiếng, xoay người mang theo Tần Phong và Bồ Kiên đi.
Mạc Vấn lưu lại Tây viện, cẩn thận dò xét đan đỉnh. Vật này tuy được Vương Mẫu sử dụng lúc còn sống, nhưng lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/2179289/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.