Lưu Thiếu Khanh ở lại Tân châu xác định công việc đầu hàng, Mạc Vấn và lão Ngũ thì trở về trước, mọi người trong Thượng Thanh quan lúc này còn đang chờ đợi thấp thỏm, không thể ở lại bên ngoài lâu.
"Bọn họ có được thiên tài như Tiết Cảnh Ngưu, về sau sẽ dễ đánh hơn." Lão Ngũ vỗ cánh bay về phía Tây.
Mạc Vấn gật đầu, "Công thành đoạt đất chỉ là thứ yếu, ngày sau chống lại dị loại phản công phải dựa vào vũ khí do người này tạo ra."
"Về sau chúng ta triệt để chẳng có gì làm rồi." Lão Ngũ lại nói.
Mạc Vấn mỉm cười lắc đầu, nếu không có thống lĩnh thì có lẽ đám dị loại đó không đủ gây nên sợ hãi. Nhưng trước mắt Xi Vưu sống lại, triệu tập số lớn bộ hạ cũ và dị loại, có người này tọa trấn, Lưu Thiểu Khanh và Dạ Tiêu Diêu dù có liên thủ cũng chưa chắc là đối thủ của gã.
Trở về Thượng Thanh quan, đám người Tần thị thấp thỏm chờ đợi lúc này mới yên tâm được, bắt đầu bận rộn chuẩn bị cơm trưa.
Sau giờ Ngọ, Mạc Vấn và Tần Vân đánh cờ trong phòng mình. Sau khi màn đêm buông xuống thì đi ngủ sớm, trước đó hắn vẫn chưa từng bế quan là vì ngày giỗ của cha mẹ sắp đến, mà mấy chuyện vụn vặt hiện nay đã được xử lý xong, tiếp theo phải bắt đầu bế quan dài dòng.
Sáng sớm hôm sau, Mạc Vấn nói cho mọi người biết mình sắp bế quan, sau đó tiến vào phòng luyện đan bắt đầu bế quan. Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/2179221/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.