Dịch giả: argetlam7420
"Ngươi không đi xem à?" Long Hàm Tu chỉ về phía bắc.
"Không vội, ta còn có một đồng môn sắp đến." Mạc Vấn lắc đầu, nói xong quay ra hỏi Lâu Cổ, "Địa đạo trên vách núi có thể thông thẳng đến hòn đảo sao?"
"Đúng vậy." Lầu cổ gật đầu nói.
“Hay là đi xem trước một chút." Long Hàm Tu e sợ Lâu Cổ nói láo.
"Ban ngày không thể đi được, trong địa đạo có khí độc." Mặt Lâu Cổ lộ vẻ kinh hoàng, khoát tay lia lịa.
Mạc Vấn nghe vậy nhíu mày nhìn y một cái, lại quay vào nhà, "Đi vào nói chuyện."
"Địa đạo đó la con người xây cất hay do thiên nhiên tạo thành?" Mạc Vấn đợi hai người cùng vào rồi hỏi Lâu Cổ.
"Có bậc thang dẫn xuống dưới." Lâu Cổ trả lời ngay.
Mạc Vấn quay đầu nhìn Long Hàm Tu, Long Hàm Tu mặt lộ vẻ nghi ngờ chậm rãi lắc đầu, ý nàng cũng không biết tại sao trên ngọn núi cao chót vót lại có công trình này.
Mạc Vấn nhíu mày trầm ngâm, địa đạo đào xuyên qua đáy sông, dài đến năm dặm, muốn đào một công trình như vậy tuyệt không phải một ngày là xong, ngoài ra cửa địa đạo nằm trên vách đá dựng đứng, rõ ràng là muốn không để bị ai phát hiện.
"Các ngươi đã ở đây bao nhiêu năm rồi?" Mạc Vấn trầm ngâm hỏi Long Hàm Tu.
"Bọn ta vẫn luôn ở chỗ này, mọi triều đại trước đều như vậy." Long Hàm Tu nghiêm nghị nói.
"Muốn từ đáy sông đào đến năm dặm không phải chuyện dễ, tổ tiên các ngươi tốn công tốn sức đào bới như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/18784/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.