Dịch giả: argetlam7420
Hồn phách lão Ngũ xuất hiện ở phía Bắc, nhìn giống hệt bản thể nhưng mờ nhạt hơn nhiều, do chết đi chưa lâu nên sẽ không bay đi quá xa, lúc về vẻ mặt gã mơ hồ nhìn xung quanh. Đi sau cách gã không xa lắm là một tên quỷ sai mập mạp, mặc áo đen, tay cầm một sợi dây xích gọi là Câu Hồn Tác, một đầu nắm trong tay, đầu kia quàng vào cổ lão Ngũ.
Không lâu sau, hồn phách đã đến gần. Lão Ngũ thấy Mạc Vấn cùng đám người A Cửu thì vẻ mặt rất kích động, gã muốn chạy tới, nhưng chỉ được hơn một trượng liền bị Câu Hồn Tác níu lại. Lão Ngũ thấy tình thế cấp bách vội vẫy tay với bốn người, gã định hô lớn nhưng do hồn phách là Âm khí, không có khối lượng nên không thể phát ra tiếng.
Trước đó trong lòng Mạc Vấn một mực lo âu thấp thỏm, sau khi thấy hồn phách lão Ngũ thì an tâm hơn nhiều, lắc mình vọt tới gần. Hắn nhanh chóng vẽ một tấm Địa Sát Âm Khí phù rồi gấp lại đốt đi, bổ sung âm khí cho lão Ngũ.
Lão Ngũ nhận được âm khí dồi dào từ tấm Tử phù, thân thể hư ảo trong nháy mắt biến thành rõ ràng cô đọng, đưa tay cầm lấy tay Mạc Vấn. Mạc Vấn đã có tu vi Tử khí, yêu tà không thể lại gần, lão Ngũ đưa tay được nửa đường liền bị hất văng ra. Lão Ngũ thấy thế càng nôn nóng, vội kêu lên, "Lão gia, cứu ta với."
"Cái tên ngốc nhà ngươi, làm ra chuyện tốt như vậy, ngươi bảo ta cứu ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/18782/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.