Dịch giả: Kem Bơ
Biên: argetlam7420
Con người đều có vui có buồn. Lúc trước bị Hoàng đế đuổi ra khỏi nước Tấn, Mạc Vấn trong lòng rất bực bội, chỉ vì thân là con dân nước Tấn nên chưa từng biểu hiện ra ngoài. Lúc này phá hủy đại điện Hoàng Cung, giết quốc sư và văn võ bá quan hiển nhiên không còn cố kỵ sự trói buộc của lễ nghi nữa.
Sau khi hét lớn lên, nội tâm Mạc Vấn cũng thoải mái hơn rất nhiều. Hắn tung người đi về phía Bắc, đến được rìa Hoàng Thành thì sắc trời đã tối. Nhân lúc nửa đêm, hắn rời khỏi Hoàng Thành lao thẳng đến doanh trại cung binh ở thành bắc.
Sau hai canh giờ, Mạc Vấn cũng tìm được doanh trại cung binh. Nơi đóng quân thuộc vào cánh bắc bên trong tường thành. Doanh trại được dựng bằng cột gỗ, dùng vải không thấm nước bao ở ngoài. Diện tích khá rộng rãi. Khu vực đóng quân có khoảng ba ngàn người.
Đến nơi này, Mạc Vấn cũng không nóng lòng ra tay nữa. Chém giết hồi lâu đã làm tức giận trong lòng hắn tiêu tan không ít. Lúc này dĩ nhiên gần như đã bình tĩnh. Hiện tại hắn đang suy tính là có nên giết những cung binh này nữa hay không. Không thể nghi ngờ những cung binh này là phụng mệnh làm việc. Nếu giết chết bọn họ thì cũng quá ác độc rồi.
Trong lòng có suy nghĩ này làm hắn càng do dự. Nghĩ đến lúc trước mình ra tay ác độc lòng bàn tay cũng cảm thấy không ổn. Cẩn thận nghĩ đến đám người kia có nhiều tội không đáng chết. Giết cả sợ rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/18776/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.