Dịch giả: Lốp Xe Non
"Vô Lượng Thiên Tôn, Thẩm hương chính(*) giữ bần đạo lại có chuyện gì?" Mạc Vấn xoay người chắp tay, biết rõ nhưng vẫn hỏi.
(*) Hương chính: còn gọi là hương đại phu, là một chức quan cấp xã, thị trấn.
Viên quan kia không trả lời ngay, mà khoát tay với đám người chủ quán và tiểu nhị, "Việc này đã xong, các ngươi lui ra trước đi, ta có lời muốn nói với đạo trưởng."
Đợi mấy người kia hành lễ cáo lui, viên quan mới đứng lên rời chỗ ngồi, xuống dưới công đường chắp tay với Mạc Vấn, "Đạo trưởng thông hiểu y thuật ư?"
Mạc Vấn nghe vậy nhưng không trả lời, mà nhíu mày quan sát bên trái gương mặt của viên quan, lông mày càng nhíu chặt, vẻ mặt càng ngưng trọng.
"Đạo trưởng, ngài đây là..." Viên quan kia có chút sợ hãi khi bị Mạc Vấn nhìn như vậy.
"Thẩm hương chính, vết thương trên mặt ngài từ đâu mà ra?" Mạc Vấn nghiêm mặt hỏi.
"Cái này, cái này... Vì sao đạo trưởng hỏi như vậy?" Viên quan kia không bịa ra được cớ nào, đành phải hỏi lại.
"Vết thương này giống như dấu tay của đàn ông, nhưng không biết tại sao, dường như trên đó có chút độc khí." Mạc Vấn nhíu mày mở miệng.
"Đạo trưởng từ đâu mà nói vậy?" Viên quan kia nghe vậy mặt tỏ vẻ không vui.
"Bần đạo có việc, xin cáo từ." Mạc Vấn không nhiều lời, chắp tay xong xoay người rời đi, bỏ viên quan ở lại công đường.
Mạc Vấn đi đột ngột, lão Ngũ ngây ra trong phút chốc rồi mới bước nhanh đi theo ra ngoài.
"Lão gia, vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/18723/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.