Dịch giả: Lốp Xe Non
"Lão gia, yêu quái đi ra." Lão Ngũ vẻ mặt sợ hãi chỉ vào căn nhà cũ.
"Không cần sợ, yêu vật biến ảo thành người sẽ không xấu xí hơn âm hồn." Mạc Vấn xua tay cười nói.
Lão Ngũ nghe vậy lập tức bình tĩnh lại, thực ra khiến cho gã bình tĩnh chủ yếu là do thái độ ung dung của Mạc Vấn.
Tiếng bước chân trong căn nhà cũ cũng không dồn dập, thậm chí có chút chậm chạp. Sau vài tiếng chân, Mạc Vấn bỗng cảm thấy dị thường, tiếng bước chân của người bình thường dù gấp gáp hay thong thả nhưng đều có tiết tấu nhất định, nhưng tiếng bước chân trong nhà cũ lại không phải tiết tấu bước chân của người bình thường, âm thanh dậm chân rất không đều đặn.
Chốc lát sau tiếng bước chân đến ngoài cửa thì dừng lại, lão Ngũ càng thêm khẩn trương, thậm chí bắt đầu run rẩy. Ngược lại thái độ của Mạc Vấn lại càng ung dung, loại ung dung này một nửa xuất phát từ sự tự tin vào thực lực bản thân, còn một nửa có từ sự dạy dỗ của Thanh Dương Tử và Cổ Dương Tử. Đạo nhân thay trời hành đạo, cử chỉ phải có độ, gặp chuyện cần ung dung.
Trong nhà lập tức truyền đến âm thanh rút then cửa. Lão Ngũ nghe tiếng càng thêm căng thẳng, nhìn thẳng vào cánh cửa gỗ, hai tay cầm chặt Kim Tiền Kiếm chuẩn bị vung lên.
Thời này cửa chính đều được thiết kế mở vào phía trong, sau khi then cửa rút ra thì cửa chính theo đó mở vào trong, một cự nhân cao gần bằng cánh cửa xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/18717/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.