Dịch giả: argetlam7420
Lão Ngũ tản bộ suốt một đêm không về.
Sáng sớm hôm sau, Long Hàm Tu theo thường lệ lên núi đưa cơm nước, lúc này đang đun lửa nhỏ để tách dược liệu ra nên Mạc Vấn có chút thời gian rảnh để ăn uống.
"Ngươi có thấy lão Ngũ đâu không?" Mạc Vấn ăn xong bưng chén súc miệng.
"Yên tâm đi, gã không đi lạc đâu." Long Hàm Tu cười xấu xa.
"Túi thơm đã đưa cho gã chưa?" Mạc Vấn hỏi lại.
"Đêm qua đã đưa rồi." Long Hàm Tu nói.
Mạc Vấn nghe vậy gật đầu, bỏ bát cơm quay vào động, "Phiền ngươi xuống núi gọi lão Ngũ lên đây giúp ta."
"Ngươi khoan đi đã, sáng nay ta mới nhận được tin tức, người Tấn các ngươi đã đánh tới Ngoạ Ngưu cốc rồi, nếu như Ngoạ Ngưu cốc thất thủ, chẳng bao lâu nữa bọn chúng sẽ đánh tới đây." Long Hàm Tu đứng dậy nói.
"Ngoạ Ngưu cốc cách nơi này bao xa?" Mạc Vấn dừng bước.
Long Hàm Tu chỉ tay hướng Đông Nam, "Hơn ba trăm dặm, là một trại của người Thổ Man, những người Man ở đó là hung hãn nhất, dân cư cũng đông đúc, phải hơn năm ngàn người."
Mạc Vấn nghe vậy không đáp lời, trở lại sơn động tăng thêm củi đốt rồi lại quay ra bàn với Long Hàm Tu, "Người xưa có câu “môi hở răng lạnh”, Ngoạ Ngưu cốc cách nơi đây không xa, nếu bị quân Tấn tiêu diệt thì nơi này cũng sẽ gặp nguy, ngươi nghĩ có nên phái người đến đó chi viện cho bọn họ không?"
"Không nên đi, chúng ta với họ là kẻ thù, bọn họ ngày thường cậy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/18711/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.