Dịch giả: argetlam7420
Cảm nhận được lão Ngũ đang gọi, Mạc Vấn ngay lập tức lên đường trở về, không hái xuống gốc Càn Khôn Đằng nữa.
Trước khi vào núi hắn đã từng nói với lão Ngũ, không phải là việc gấp thì đừng có gọi hắn về, cho nên lão Ngũ gọi lần này nhất định là ở nhà xảy ra biến cố. Trên đường về hắn vắt óc suy đoán xem trong nhà có thể có biến cố gì. Lúc này Vương gia đang tranh quyền đoạt thế với hoàng tộc, chắc hẳn không rảnh phân thần tới tận biên giới đuổi bắt hắn. Nhưng mà trừ chuyện này ra có vẻ cũng không chẳng còn chuyện gì gấp gáp nữa.
Trong lòng nóng vội nên hắn đi rất nhanh. Gặp đường núi khó đi, Mạc Vấn thi triển thân pháp toàn lực mà đi, chạng vạng tối hôm sau chạy về tới tiểu trấn.
Ở nhà, vợ chồng lão Ngũ đang ăn cơm tối, thấy Mạc Vấn trở về lập tức lấy thêm bát đũa, nấu thêm cơm canh.
"Ngựa chạy đi đâu rồi?" Mạc Vấn hỏi lão Ngũ. Nhà cửa vẫn như thường, nhưng ngựa trong chuồng đã không thấy đâu.
"Bị cường đạo bắt đi rồi." Lão Ngũ dọn tới cái ghế cho Mạc Vấn, "Ngày hôm qua có một đám cường đạo tới thôn thúc giục lương thực, nhìn trúng ngựa của chúng ta."
"Cường đạo thúc giục lương thực là sao?" Mạc Vấn nhíu mày hỏi.
"Trong núi có một đám cường đạo, cứ cách ít ngày lại tới một chuyến, người trong trấn phải nộp lương thực cho bọn hắn, nếu không nộp sẽ bị giết." Lão Ngũ chỉ tay về hướng Tây Nam.
"Bọn chúng cần lương thực thì cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/18701/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.