Dịch giả: argetlam7420
Rời khỏi nhà xay bột, Mạc Vấn nhanh chóng trở lại Đông thành, trong vòng một ngày chữa khỏi bệnh nhân Ngọc Linh Lung đã chỉ định, trừ đi một ngày quay về nữa thì còn có thể ở lại Nghiệp thành ba ngày, thời gian đủ rồi.
Trên đường Mạc Vấn đi cũng không nhanh, vừa đi vừa tìm kiếm ven đường tìm nơi bán quần áo để thay. Đạo bào hắn mặc trước sau đều có thêu Âm Dương bát quái, phải mặc quần áo bình thường ra ngoài che lại.
Dọc đường đi có tới mấy tiệm vải, thế nhưng tiệm vải chỉ bán vải vóc tơ lụa, không thấy có thợ may. Muốn tìm xem có nhà nào phơi quần áo ngoài trời (để trộm:D) cũng không có, lúc này vải vóc rất đắt tiền, nhà bình thường còn không có vải mà may quần áo, quần áo quý giá ngang vàng, chẳng ai lại đem phơi nắng bên ngoài, bất đắc dĩ Mạc Vấn chỉ có thể lộn trái đạo bào mà mặc, gỡ đạo kế (búi tóc) ra, đổi thành dùng dây buộc tóc.
Hắn đến bên ngoài phủ tướng quân vào khoảng canh hai, xung quanh phủ tướng quân cũng không có tòa nhà nào cao hơn, hai cây đại thụ lúc này cũng đã rụng sạch lá, không ẩn nấp được, không thể nào ở bên ngoài quan sát được tình hình trong phủ.
Lão Ngũ đã từng nói trong phủ tướng quân có nhiều lính gác trông coi, nếu có thể được phân làm lính gác đương nhiên có võ nghệ. Mạc Vấn có lòng tin đánh bại những tên này, nhưng không dám chắc có bị phát hiện hay không. Nếu là lúc đêm khuya vắng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/18668/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.