Dịch giả: Ma Đạo Tử
Mạc Vấn ngây người ra, thậm chí trước cả khi Dạ Tiêu Diêu phát hiện ra cái yếm hắn đã giật mình. A Cửu thỉnh thoảng lại tới phòng của hắn để thỉnh giáo vài vấn đề, mà mùi thơm trên bộ quần áo này chính là của nàng.
"Mạc Vấn, vật này là của ai đây?" Dạ Tiêu Diêu tay cầm cái yếm, ôm bụng cười to.
"Nửa canh giờ trước A Cửu có ra ngoài." Thiên Tuế cũng mở miệng cười.
Đứng lặng một hồi, Mạc Vấn cuối cùng cũng phản ứng lại, nhặt quần áo trên mặt đất, giật lấy cái yếm trong tay Dạ Tiêu Diêu rồi quay người chạy ra ngoài. Hắn bình thường vẫn bình thản, không thích náo động ầm ĩ, ngày thường cũng rất ít khi đùa giỡn với người khác. Chuyện hôm nay chỉ là do hắn chợt nảy ra ý tưởng nghịch ngợm, tò mò muốn biết nguyên hình của Thiên Tuế, nào ngờ lại nhầm người, lấy luôn quần áo đi. Nhớ lại những cử chỉ cùng lời nói của bản thân ở trước suối mà lòng hắn không ngừng kêu khổ. Việc này sau hôm nay nhất định sẽ trở thành trò cười cho mọi người, mà quan trọng nhất là từ giờ, A Cửu nhất định sẽ xem hắn là một tên dê xồm, lần sau gặp mặt hai bên ắt sẽ thấy ngượng ngùng.
Mới chạy vài bước, Mạc Vấn liền dừng lại, chỉ có mình hắn trở lại trả quần áo dường như không được ổn thỏa, có điều mang theo đồng bạn thì lại càng không ổn hơn, lưỡng lự một lúc, lại đành chạy tiếp về phía Đông Sơn.
Đến khi còn cách suối nước nóng còn mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-duong/18656/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.