Kỳ Mộng Nhiên tỉnh dậy cảnh giác nhìn căn phòng lạ trước mắt. Mặc cho đầu óc choáng váng, hơi thở nặng nề, cái trán đang nóng như lò thiêu, bản năng của một điệp viên khiến Kỳ Mộng Nhiên vẫn phải giữ cho bản thân phải tỉnh táo, cô ngồi dậy loạng choạng đi tới cửa phòng.
Văn Xuyên mang theo nước ấm mở cửa phòng liền bị bóng người đâm sầm vào người. Kỳ Mộng Nhiên thấy người tới là Văn Xuyên thì căng thẳng vơi đi, cô yếu ớt lết xác tới cái ghế cách đó không xa. " Sao lại là cậu?".
" Không phải tôi thì là ai? chị chờ mong ai tới?" Văn Xuyên đưa cho cô ly nước ấm rồi ngồi xuống đối diện " Chị đi theo anh ta đều đã 9 năm, không ít lần vào sinh ra tử, nghe nói lần đi Châu Phi đầu năm nay anh ta còn suýt bị nhốt ở mê cung dưới lòng đất vậy mà chị vẫn cứu được anh ta thoát ra, vậy mà hai lần khóc vì anh ta lại đều bị tôi nhìn thấy, anh ta thì chẳng thấy bóng dáng đâu, có đáng không?".
Kỳ Mông Nhiên bị cậu chọc tới bật cười " Có đáng hay không? cậu không hiểu, cậu chưa từng yêu ai nên không thể hiểu được những thứ mà tôi làm đâu". Cô dừng lại uống một ngụm nước rồi lại nói " Có điều sau lần này tôi quả thực muốn yên tĩnh một thời gian để suy ngẫm lại mọi thứ".
......
Hôm nay là chủ nhật, Thẩm Mặc tranh thủ chuyển nhà, Thẩm Kỳ giúp cậu dọn dẹp đồ đạc xếp vào thùng. Anh kinh ngạc khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dung-phat-hien-em-trai-rat-dang-yeu/2976671/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.