Kỳ Mộng Nhiên đi tới một căn phòng bao khác nằm ở tầng 5. Lúc chưa tới thì vẫn còn rất quyết tâm nhưng khi đứng trước cửa thì tâm trạng liền trở nên phức tạp chưa từng có. Những chuyện trước kia hiện lên trong đầu như một cuốn phim đã kết thúc. Từ khi Kỳ Mộng Nhiên thích thầm Văn Hoắc khi còn đi học, nghe nói anh thích một cô gái khác thì buồn bã, cho tới khi nghe tin cô gái kia đã mất thì cô liền mặt dày hàng ngày bám theo Văn Hoắc cùng anh bầu bạn mặc dù luôn bị anh lơ đi, dần dần cô gái ngây thơ đó đã phải nghĩ tới hoàn cảnh tương lai khi rời khỏi ghế nhà trường sẽ không thể ở bên anh nữa cho nên không sợ hiểm nguy mà chân ướt chân ráo gia nhập vào hắc đạo, từ bị nhiều người khinh thường cho tới khi trở thành một lão làng, bỏ quên đi bản thân trong sáng hồn nhiên mà chấp nhận trở thành một sát thủ để có thể được ở bên Văn Hoắc, cùng anh trải qua bao sóng gió và khó khăn từ khi còn tay trắng cho tới khi thành công như bây giờ. Toàn bộ ký ức đó giống như chỉ là do cô tưởng tượng thôi vậy, thì ra thời gian đã trôi qua nhanh như vậy, dù người thân quen tới đâu thì cũng có lúc biến thành người dưng, nhưng tất cả những kỉ niệm đó không phải nói bỏ là bỏ đi dễ dàng như vậy được, nếu vậy thì đã chẳng phải là một con người nữa rồi.
Cô gõ cửa, chưa kịp vặn tay nắm cửa thì cánh cửa đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dung-phat-hien-em-trai-rat-dang-yeu/2976619/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.