Một lúc sau, Thẩm Mặc đi lên phòng. Cậu nhận thấy chuyện Thẩm Kỳ yêu cậu khiến cho anh nhận phải rất nhiều chỉ trích từ vị quản gia kia tới chuyện vừa xảy ra khi nãy, cậu biết bản thân không xứng với anh nhưng vẫn cố chấp muốn ở bên anh, sự ích kỷ của cậu gây ra cho Thẩm Kỳ rất nhiều rắc rối, Thẩm Mặc không muốn như vậy.
Thẩm Mặc đã nhiều lần tự hỏi bản thân rằng liệu Thẩm Kỳ yêu cậu thì nhận được gì, còn cậu thì nhận được gì, gần như mọi thứ đều là có lợi cho cậu, còn Thẩm Kỳ nhận lại toàn là rắc rối mà thôi. Nếu như cậu không xuất hiện trong cuộc đời của anh, thì có lẽ lúc này anh vẫn sẽ vui vẻ làm một tổng tài cao cao tại thượng, sẽ không vì cậu mà bị người ta chỉ trích như vậy.
Thẩm Mặc quá sợ hãi việc sẽ bị bỏ rơi như hồi nhỏ cho nên cậu muốn ích kỷ giữ anh cho riêng mình, sợ người khác sẽ nhìn cậu bằng ánh mắt như người vô hình cho nên sẽ bỏ qua hết những vết thương lòng mà cố gắng hòa nhập với mọi người. Một người vừa sinh ra đã không có ai yêu thương như cậu được ban phát cho chút yêu thương thì giống như con thiêu thân lao vào ngọn đèn vậy, dù biết sẽ chết nhưng vẫn muốn đâm đầu vào.
Thẩm Mặc ngồi trong phòng trầm tư, hai mắt đỏ lên muốn khóc nhưng cậu nhịn lại vào trong, nuốt sự khó chịu đó vào trong bụng nhờ vả dạ dày giúp cậu tiêu hóa nó thay vì làm tổn thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dung-phat-hien-em-trai-rat-dang-yeu/2976576/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.