Về phía Lãnh Thiên, mặc dù hắn tỏ ra cao ngạo khi đối diện với Đình Đình, vậy mà sau lưng lại liên tục suy nghĩ đến vết bỏng của cô. Tuy người bị thương là Đình Đình, nhưng hắn có cảm giác như chính mình cũng đang chịu chung cơn đau với cô.
Đăm chiêu một lúc lâu, Lãnh Thiên quay sang phía Minh Kỳ, ngại ngùng hỏi: “Làm sao để trị bỏng mà không để lại sẹo?”
“Cậu chủ bị bỏng sao?” Minh Kỳ lúc này vẫn chưa hề biết chuyện gì, cậu ấy mang theo gương mặt ngây ngô bước đến gần Lãnh Thiên, tò mò nhìn ngó một vòng xem xem cậu chủ bị bỏng ở vị trí nào.
Lãnh Thiên có chút ngượng ngùng, hắn quơ tay cắt ngang việc tìm kiếm của Minh Kỳ rồi nghiêm giọng nói: “Không phải tôi, là... Đình Đình.”
“Đình Đình? Mợ chủ sao?” Minh Kỳ có chút ngạc nhiên, thời gian qua cậu ấy cũng nghe nói Lãnh Thiên không mấy quan tâm tới người vợ mới cưới này, vậy mà hôm nay lại lo lắng như vậy.
Một lúc sau, Minh Kỳ đã có mặt ở biệt thự Lãnh gia cùng với tuýp thuốc trị bỏng. Cậu ấy đưa cho quản gia rồi truyền đạt lại lời của Lãnh Thiên: “Thuốc này cậu chủ nhờ tôi mang về cho mợ chủ Đình Đình, phiền bác giúp tôi đưa cho cô ấy.”
Bác quản giá răm rắp nghe theo, vừa nhận tuýp thuốc đã nhanh chân chạy lên phòng của Đình Đình. Người nhận lấy tuýp thuốc không phải cô mà lại là Tiểu Đan, bác quản gia vì tin tưởng người mình tự tay lựa chọn cho mợ chủ nên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-doi-long-rang-khong-yeu-em/2488501/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.