Ngày thứ ba sau khi rời khỏi Văn gia, Tu Quý lại đến một lần nữa.
Tu Quý hôm nay mặc một bộ âu phục màu lam sậm được thiết kế riêng, trên tay cầm một bó nguyệt quý, nụ cười ôn nhuận như ngọc.
Hôm nay là ngày 8/5 - Sinh nhật Phó Quan.
Tu Quý lần này không có tiến vào Văn gia, hắn muốn hẹn Phó Quan ra nói chuyện.
"Sao không nói tiếng nào đã tới rồi?" Phó Quan ấn công tắc mở cổng, đi ra ngoài.
Phó Quan hôm nay mặc một bộ quần áo rộng rãi nhẹ nhàng, đứng dưới ánh nắng ban mai đặc biệt chói mắt.
"Nếu nói cậu sẽ không cho anh đến" Tu Quý đứng bên cạnh xe, tràn ngập dịu dàng nhìn Phó Quan.
Đợi đến khi Phó Quan đứng lại trước mặt hắn, Tu Quý từ phía sau lấy ra bó nguyệt quý đưa Phó Quan, nhẹ giọng nói:"Quan a, sinh nhật vui vẻ!".
Phó Quan nháy mắt sững sờ, mới ý thức được hôm nay là sinh nhật mình, cúi đầu khẽ cười nhẹ:"Chính em cũng quên mất, cảm ơn anh vẫn nhớ!".
Nói xong liền duỗi bàn tay khớp xương gầy gò tiếp nhận bó hoa, cúi đầu nhẹ ngửi một cái, bên môi ý cười càng đậm, ngẩng đầu nhìn Tu Quý:"Rất thơm! Cảm ơn!"
Bên trong thư phòng của căn biệt thự.
Văn Lãng Tây nghiêng người dựa vào một bên cửa sổ đang mở rộng, trong tay kẹp điếu thuốc, cúi đầu hung ác rít một hơi, liên tục hết hơi này đến hơi khác, lơ đãng lại nhìn về hai mạt thân ảnh bên ngoài tường viện.
Không thể không thừa nhận, bọn họ đứng chung một chỗ thật xứng.
"Quan a,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-do-so-huong/1099426/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.