"Cho nên, cậu là đang muốn nói cho tôi biết nam có thể ở cùng nam?".
Văn Lãng Tây nhếch khóe môi, dùng chất giọng trầm khàn nói:"Đúng vậy, không chỉ có thể hôn môi, còn có thể làm cái khác".
Phó Quan nhìn ánh mắt nhiệt liệt phía đối diện, nghe âm thanh kia rất mê hoặc, không biết vì sao tim đập nhanh hơn, vành tai càng ngày càng nóng.
Đêm này rõ ràng là đến cùng Lãng Tây tâm sự, nhưng bây giờ lại phát triển thành bộ dạng này, tuy nói cái này cũng là tâm sự, đàm luận lý giải giới tính cũng không tồi, nhưng ánh mắt người này sao lại có tính xâm lược như vậy chứ, anh cảm thấy ánh mắt người này có thể xuyên thấu qua da thịt anh, nhìn thấy trái tim anh đang điên cuồng nhảy nhót.
"Há, vậy sao? Suy nghĩ này của cậu là từ đâu tới vậy?" Phó Quan cật lực che giấu nội tâm dậy sóng.
Văn Lãng Tây khẽ cười, nhìn chăm chú vào đôi mắt Phó Quan:"Mới vừa tới".
"Mới vừa.....Mới vừa????"
"Ân, sau khi nhìn thấy Phó ca ca xinh đẹp như vậy, ý nghĩ này liền cứ vậy mà sinh ra, có phải là rất có đạo lý không?".
Phó Quan nỗ lực kiềm lại trái tim đang càng nhảy càng nhanh, mạnh mẽ trấn định nói:"Cái từ xinh đẹp này không thích hợp với tôi lắm".
"Vành tai anh sao đỏ vậy...."
Phó Quan nhàn nhạt nói:" Trong phòng nhiệt độ hơi cao, có chút nóng".
Văn Lãng Tây nhìn mỹ nhân trấn định đối diện, con ngươi hẹp dài híp lại, đứng lên đi về phía trước hai bước, dừng ở trước mặt Phó Quan, hơi khom lưng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-do-so-huong/1099411/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.