“Phụ thân, mẫu thân”
Vừa vào phòng, Niệm Phi Đình liền nhào tới trong lòng của Hồ Bạch Ly, LongTử Vân ngồi bên cạnh cũng nhích tới xoa đầu cô, hành động này thành thói quen của Long Tử Vân rồi.
Lúc xoa đầu Niệm Phi Đình thì cườirất ôn hòa nhưng vừa ngước lên liền trở thành mặt lạnh, ánh mắt sắc bénbắn tới phía Vũ Văn Tư, cùng hắn đọ mắt trong chốc lát. Hai người giaotranh chỉ trong vài giây ngắn ngủi, khi Hồ Bạch Ly và cô quay sang thìchuyện đã xong rồi.
Long Tử Vân không nói gì, chỉ liếc qua HồBạch Ly một cái. Lần này đến lượt Hồ Bạch Ly đọ mắt với Vũ Văn Tư, thờigian so với thời gian của Long Tử Vân thì càng ngắn hơn. Nhưng sau đólại quét mắt đánh giá khắp người hắn một lượt. Sau đó nhếch môi có vẻkhá vừa lòng. Liếc trả lại Long Tử Vân một cái liếc mắt.
Vũ VănTư thu hết hành động của hai người vào mắt, ánh mắt hắn lại vụt qua mộttia sáng nhanh đến mức không ai bắt kịp. Trong đầu hắn trải qua hàngloạt suy nghĩ. Lúc này, Niệm Phi Đình lên tiếng
“Cha, mẹ, đây là người mà con mấy tháng trước cứu được. Hắn tên là Vũ Văn Tư, hắn rất tốt đó”
“Đại nhân, phu nhân, các ngươi khỏe” Vũ Văn Tư khẽ cúi người, trong đầu lóelên suy nghĩ, hắn biết hai người này là ai rồi. Họ chính là Yêu vương và Yêu hậu của Yêu tộc.
Hồ Bạch Ly lại liếc hắn một cái, cũng không trả lời, cúi xuống nhìn tiểu bé con trong lòng mình hỏi
“Vậy à! Con không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-dinh/2302338/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.