Chương trước
Chương sau
Một đường nắm chặt tay nhau đến khi xe chạy vào bãi đỗ xe ở tầng hầm, xuống xe, vào thang máy, vào tới nhà, hai người một câu cũng không nói, nhưng lại nghe rõ nhịp tim lẫn nhau đập thật nhanh cùng tiếng hít thở, không kịp bật đền, thời điểm Hoắc Long Đình ép người tới gần Sầm Tư Kỳ ngoan ngoãn mà nhắm hai mắt lại, hé mở môi, đáp lại nụ hôn sâu vừa nóng vừa triền miên của hắn.

Môi lưỡi thân mật mà giằng co dây dưa, hồi lâu vẫn không tách ra, mãi cho đến khi cơ hồ không thở nổi nữa, Sầm Tư Kỳ mới hơi hơi nghiêng đầu, cả người đều bị Hoắc Long Đình áp trên ghế sofa, dựa vào chút ánh sáng xuyên vào từ bên ngoài ban công, Hoắc Long Đình nhìn rõ ánh nước hiện ra trong mắt cậu đôi con ngươi không che giấu được nét ngại ngùng, không nhịn được nhẹ giọng nở nụ cười: “Vẫn giống y như trước đây.”

“Gì cơ?”

Hoắc Long Đình không giải thích, chỉ là ngậm lấy đôi môi Sầm Tư Kỳ, lại lần nữa trao cho cậu một cái hôn triền miên đến cực điểm.

Đến sau vẫn là Sầm Tư Kỳ khóc, nếm được mùi vị mặn sáp của nước mắt trong miệng, Hoắc Long Đình đem người ôm vào trong ngực, ôn nhu dỗ cậu: “Ngoan, không khóc, trước đây đều là lỗi của anh, chúng ta làm lại từ đầu có được hay không?”

Sầm Tư Kỳ cảm thấy rất mất mặt, cậu cũng đâu phải đa sầu đa cảm như thế, nhưng bây giờ lại không khống chế được cảm xúc của chính mình, nhiều năm như vậy tình cảm vẫn luôn tận lực bị đè ép dưới tận đáy lòng ngột ngạt rốt cuộc cũng đã tình được phương hướng thoát ra, từ nay về sau sẽ không tiếp tục một mình cậu đóng kịch một vai nữa rồi, Hoắc Long Đình cũng yêu cậu, đến ngày hôm nay, cậu rốt cục mới vững tin, đây là thật.

Cậu hơi ngẩng đầu lên, chủ động nâng người hôn Hoắc Long Đình một cái, giơ tay ôm lấy cổ hắn, nhẹ giọng nỉ non: “Chúng ta làm đi…”

Hoắc Long Đình trong lòng mềm đến rối tung rối mù, nhưng lời mời như vậy căn bản không thể từ chối, cởi ra từng cúc từng cúc trên áo sơ mi của Sầm Tư Kỳ, lần nữa hôn lên trán cậu, chóp mũi, hai má và đôi môi.

Lúc đến cúc áo sơ mi cuối cùng trên người Sầm Tư Kỳ vẫn chưa cởi ra, Hoắc Long Đình bỗng nhiên dừng lại, giọng khàn khàn nói: “Vẫn là thôi… lần sau đi.”

“Em muốn…”

Hoắc Long Đình đau lòng nói: “Không có đồ dùng, em sẽ bị thương, lần sau nhé, chờ chuẩn bị đầy đủ rồi lại làm.”

“Không sao, dùng cái khác là được, em không sợ đau, em là muốn anh.”

Bốn âm cuối cùng không tự chủ mà cao lên, vừa ngọt ngào lại chọc người đau lòng, Hoắc Long Đình khẽ thở dài một hơi, do dự lúc sau đem người bế lên, đi vào trong phòng ngủ.

Sầm Tư Kỳ nằm ở trên gường, Hoắc Long Đình quỳ xuống cạnh tấm lưng trần, ngón tay chậm rãi vuốt ve qua vai cậu, cúi người phảng phất như tín ngường dọc theo sống lưng cậu mà từng chút từng chút hôn lên, đâu lưỡi hắn lay động như những dây thần kinh nhạy cảm nhất, cảm giác được bảo bối dưới thân hơi run rẩy, muốn thông qua phương thức thân mật như vậy truyền đạt yêu thương vô cùng tới cho cậu.

Sầm Tư Kỳ bên dưới người hắn nhợt nhạt mà rên rỉ, đầu tên ma sát trên người từng chút từng chút một tiến vào trong cơ thể, thật chặt, năm năm chưa từng làm lại không trải qua bôi trơn đầy đủ, nơi đó theo bản năng mà kháng cự vật lạ xâm lấn, dù là Sầm Tư Kỳ hay Hoắc Long Đình đều rất khó chịu, Sầm Tư Kỳ không tự chủ cắn chặt hàm răng, nỗ lực ép buột thân thể chính mình thả lỏng, cho dù mồ hôi ướt đẫm thậm chí nước mắt cũng trào ra, cậu vẫn không kêu dừng lại, cậu muốn Hoắc Long Đình, bây giờ rất muốn.

“Bảo bối chặt lắm, hay dừng nhé, vẫn là để lần sau…” Hoắc Long Đình dừng động tác, đau lòng đem người dưới thân ôm vào trong lòng, hôn cái trán đầy mồ hôi và nước mắt trên mặt cậu.

“Vào đi…”

Sầm Tư Kỳ bướng bỉnh kiên trì như thế, Hoắc Long Đình vừa đau lòng lại bất đắc dĩ, động tác lại càng ôn nhu hơn, đầu tên cứng cáp đến sắp nổ tung rốt cuộc chậm rãi tiến vào trong thân thể ấm áp của Sầm Tư Kỳ, bị mành vải lụa vừa ấm vừa mịn bao lấy chặt chẽ, hắn cúi thấp thở hổn hển hít sâu, mới có thể ngăn chặn sự kích động điên cuồng hơn nữa trong thân thể, chỉ sợ làm tổn thương Sầm Tư Kỳ.

Sầm Tư Kỳ nghiêng đầu tìm kiếm đôi môi hắn, Hoắc Long Đình lập tức đi qua hôn cậu, môi lưỡi giao hòa, lại một lần hôn thật sâu. Thời điểm tách ra khoé miệng còn vương sợi chỉ bạc, Sầm Tư Kỳ thấp giọng nói nhỏ: “Anh động đi.”

Hoắc Long Đình chậm rãi đong đưa vòng eo, ôn nhu mà va chạm vào thân thể Sầm Tư Kỳ, người bên dưới thân này, hắn mơ ước năm năm, cuối cùng đã có thể lần nữa ôm cậu vào lòng.

Sầm Tư Kỳ nhắm mắt lại, tinh tế mà cảm nhận được cảm giác Hoắc Long Đình chuyển động trong cơ thể chính mình, đầu tên cương cứng lại ngạnh to lắp đầy thân thể cậu, lần nữa mà lao vào công thành đoạt đất, cũng lắp đầy tâm cậu.

“Sâu chút nữa đi.”

Sầm Tư Kỳ trong thanh âm mang một tia tình dục lại thêm vẻ quyến rũ bên trong, đôi mắt nhìn Hoắc Long Đình mờ mịt hơi nước càng đặc biệt câu nhân, Hoắc Long Đình rốt cuộc không đè nén ngột ngạt nữa, nâng eo cậu lên, thẳng thắn mà ra vào.

Thời gian năm năm, Hoắc Long Đình trải qua gần như rất hà khắc, đừng nói đi tìm kiếm người khác, hắn ngay cả dùng tay cũng không làm, tâm tâm niệm niệm chỉ một mình Sầm Tư Kỳ, đến ngày hôm nay, rốt cục không cần nhẫn nại thêm nữa.

“Ưm…” Sầm Tư Kỳ khóe môi tràn ra rên rỉ ngọt ngào, rốt cuộc tìm được cảm giác quen thuộc, đây mới là giây phút tình ái của cậu và Hoắc Long Đình, cậu càng thích hơn cảm giác bị Hoắc Long Đình cường hãn mà vây lấy, hoàn toàn thuộc về người đàn ông này.

Tốc độ va chạm không ngừng nhanh hơn, Hoắc Long Đình hô hấp từ từ tăng thêm, Sầm Tư Kỳ ở bên tai nghe được tiếng thở dốc khiêu gợi của hắn, dục vọng trong thân thể toàn bộ đều bị kích động, cậu thích xem dáng vẻ Hoắc Long Đình rơi vào bên trong tình dục, thích nhìn thấy hắn vì mình có biểu tình mê muội. Nơi mẫn cảm nhất kia bị miết từng chút từng chút một, khoái cảm kịch liệt từ nơi kết hợp thân mật nhất truyền khắp mỗi ngóc ngách trong thân thể, thời điểm đến cao trào, Sầm Tư Kỳ rốt cuộc không nhịn được mà ngâm giọng kêu lên.

Một khắc cuối cùng Hoắc Long Đình đột nhiên chợt rút ra ngoài, toàn bộ bạch trọc dính nị đều đọng chỗ bắp đùi Sầm Tư Kỳ, mà chính Sầm Tư Kỳ cũng bắn ra hết trên giường, vừa dâm mỹ lại tình sắc.

Mồ hôi đầm đìa mà ngã trên lưng Sầm Tư Kỳ, Hoắc Long Đình cảm thấy mĩ mãn mà liếm cổ cậu, tiếng nói khàn khàn bày tỏ: “Anh yêu em.”

Không có gì có thể so với ba chữ này đánh động được tới Sầm Tư Kỳ, cậu đỏ mắt gật gật đầu, nức nở nói: “Em biết, em cũng yêu anh, vẫn luôn yêu anh.”

Hoắc Long Đình nhẹ giọng nở nụ cười: “Ừm, anh cũng biết.”

Sau trầm mặc ngắn ngủi, Sầm Tư Kỳ ở trong lồng ngực hắn trở mình, mặt đối mặt mà ôm lấy bờ vai rắn chắc vững chải của hắn, nhấc hai chân lên ôm eo hắn, dán vào mặt Hoắc Long Đình vành tai và tóc mai chạm nhau: “Anh lúc nãy tại sao phải rút ra mới bắn…”

“Để lại bên trong rất khó rửa sạch, anh không muốn em không thoải mái.” Trước kia trên phương diện này xưa nay hắn chưa bao giờ suy xét đến cảm nhận của Sầm Tư Kỳ, làm cậu đau tổn thương rất nhiều lần, điều này hắn cũng sẽ thay đổi.

Sầm Tư Kỳ lắc đầu: “Không sao, em thích anh bắn ở bên trong, cái này anh không cần sửa, anh quá ôn nhu trái lại em không thích ứng được… Chúng ta làm thêm một lần nữa đi, lần này em muốn nhìn thấy anh.”

Hoắc Long Đình cười điểm điểm mũi cậu: “Em nói được là được rồi.”



Tôi edit màn H nhẹ hều thế này mà thấy khó rồi, thật nể các bạn editor làm hẳn H văn. Edit H văn mà không quá tục khó lắm đó mọi người ơiiiii =))))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.